Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biển lửa quanh người cuộn thẳng lên trời, khiến cho không gian biến dạng.



"Đại Diệt Dung Nham Thủ!"




Lòng bàn tay vẫy một phát đã biến thành bàn tay rực lửa với sức mạnh đáng sợ, có thể phá hủy trời đất, trấn núi áp biển.



Ông ta đã sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình vào đòn đánh này.



Nhìn bàn tay khổng lồ được lửa bao phủ gần ba trăm thước trên mặt đất, ba người Long Định Thiên liền cảm thấy nghiêm trọng.



Diệp Thiên vẫn đứng ở chỗ cũ, trong mắt không chút gợn sóng.




"Thiêu cháy thần hồn à, quả nhiên có chút bản lĩnh của võ sĩ Kitetsu!"



Diệp Thiên gật đầu nhẹ, Đoạn Hồng lại một lần nữa về thần phủ.



"Ông thà từ bỏ mạng sống của mình để giáng cho tôi một đòn cuối, vậy thì tôi cũng sẽ cho ông mở mang một chút, sức mạnh tinh thần sau khi bước vào cảnh giới phá nguyên của tôi đã trở nên lợi hại như thế nào!”



Diệp Thiên vừa dứt lời, thần quang trong mắt liền nở ra, một luồng thần năng tràn ngập không gian, hóa thành một con dao nhỏ sáng chói màu vàng kim.



"Dao Cấp Hồn!"



Con dao nhỏ vàng kim xuyên qua không gian, ngay cả bàn tay lửa khổng lồ cũng không thể bắt được, chỉ nghe thấy một tiếng hét vang lên, mọi thứ im lặng trong phút chốc, sau đó bàn tay lửa khổng lồ cũng tan biến không chút dấu vết.



Tất cả mọi người đều sững sờ, biển lửa trên bầu trời cũng biến mất, chỉ còn lại Diệp Thiên và Inoue Ryuei ở phía xa.



Đôi mắt Inoue Ryuei sa sầm, đã mất đi vẻ sáng ngời, hệt như một cái xác biết đi, ông ta đứng bất động, thân thể rơi xuống không trung.



Diệp Thiên đạp chân xuống đất, ngước mắt lên nhìn bầu trời trên đầu.



Dao cấp hồn chính là mảnh vỡ của sức mạnh tinh thần mà Diệp Thiên có được từ vùng đất phía bắc, tuy chỉ là mảnh vỡ, nhưng với tài năng thiên phú của Diệp Thiên, cậu đã lắp đầy những khoảng trống đó bằng trí tưởng tượng và lý luận của mình.



Cái gọi là "cấp hồn" nghĩa là có thể hấp thu được sức mạnh của linh hồn, hút và nuốt chửng linh hồn, lúc Diệp Thiên còn ở cảnh giới quy nguyên vẫn chưa thể sử dụng được, cho đến khi bước vào cảnh giới phá nguyên mới luyện thành.



Dao cấp hồn dùng để chém thần hồn, diệt hồn, hút hồn, để tăng cường sức mạnh của người sử dụng, giết người mà không hề tạo ra dấu vết.



Inoue Ryuei dường như không hề có vết thương nào trên cơ thể, nhưng thần hồn của ông ta đã bị Dao cấp hồn tiêu diệt, rồi hấp thụ vào bên trong con dao, sau đó chuyển hóa thành sức mạnh của Dao cấp hồn.



Vị cao thủ cuối cùng của Thiên Phủ cũng đã thất thủ, trận chiến của Diệp Thiên ở Kitetsu đã kết thúc.



Vào lúc này, vô số cao thủ ở Kitetsu đều cúi đầu một cách ngạo nghễ, nhiều người còn tỏ ra xót xa mà rơi lệ.



Bọn họ biết rằng sau ngày hôm nay, giới võ thuật Kitetsu đã hoàn toàn bại trận!



Và một vị hoàng cấp mới sẽ thống trị mọi thứ!
Đền thờ Gaya đổ nát, gió và sấm nổ trên bầu trời, mặt đất sớm đã tan tành, chỉ còn lại vài mảnh gạch vụn bay theo gió.



Lúc này chỉ có Diệp Thiên đang đứng trên không trung, có rất nhiều kẻ mạnh trong giới võ thuật Kitetsu như chết đứng khi nhìn thấy Inoue Ryuei rơi xuống.




Thật quá đáng sợ!



Có một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu bọn họ, ai nấy đều cảm thấy thất vọng và ngột ngạt, toàn bộ giới võ thuật Kitetsu đều đau buồn.



Dù sao thì đền thờ Gaya cũng là một trong những ngôi đền hùng mạnh nhất ở Kitetsu trong hơn trăm năm qua, nhưng Diệp Thiên đã phá hủy hoàn toàn.



Gia tộc Võ Đằng chính là một trong tứ đại gia tộc thần thị, đã có mười ba vị chủ chốt bị tiêu diệt, tứ đại quỷ thần hoàng cấp được tứ đại gia tộc thần thị tôn thờ đều đã bị Diệp Thiên giết sạch.




Sau đó, tứ đại hoàng cấp của tổ chức bảo hộ "Thiên Phủ" tồn tại gần một nghìn năm đã đến, Inoue Ryuei, người đã từng thiêu rụi một trăm nghìn ngọn núi trong ba ngày ba đêm, thậm chí còn triệu hồi linh hồn của ba vị tiền bối để tạo thành Tuyệt hồn sát trận cũng chỉ vì để giết được Diệp Thiên.



Nhưng cuối cùng, toàn bộ đều bị tiêu diệt, đã bị Diệp Thiên giết sạch.



Và khởi đầu của tất cả những chuyện này chỉ là do gia tộc Võ Đằng đã bắt cóc người phụ nữ của Diệp Thiên.



"Sau hôm nay, giới võ thuật Kitetsu sẽ không thể nào đối đầu với Hoa Hạ được nữa, chỉ cần Diệp Lăng Thiên tôi ở đây ngày nào, thì giới võ thuật Kitetsu sẽ bị tôi giẫm dưới chân ngày đó!"



Các võ giả Kitetsu đều đã xác định được kết quả cho trận chiến này, Diệp Thiên quét mắt tới đâu, cho dù là chí tôn võ thuật, cảnh giới siêu phàm, hoàng cấp, tất cả đều cúi đầu sợ hãi.



"Tên Diệp Lăng Thiên này đã tu luyện công pháp gì, hay được thừa kế bảo vật bí mật gì? Làm sao có thể mạnh như vậy được chứ?"



Đạm Đài Tô Mộc còn chưa kịp hoàn hồn sau cảnh nhất kiếm phá trận vừa rồi của Diệp Thiên, thì đã phải hoàn hồn trước cảnh Dao cấp hồn khi giết Inoue Ryuei, ánh mắt cô khẽ run lên, không thể nào tin nổi.



Long Định Thiên sững sờ, lúc lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài lắc đầu.



"Không ngờ cậu lại mạnh như vậy!"



"Xem ra hiện tại ngoài viện trọng tài, La Võng và những tiền bối đến từ các tổ chức bảo hộ của các quốc gia trên thế giới ra, thì có lẽ không còn ai có thể địch nổi Diệp Lăng Thiên nữa rồi!"



"Ngay cả những lão tử này cũng không dám nói có thể đánh chết hắn, đúng không?"



Đại sư Trí Đức gật nhẹ, không hề có bất kỳ phản bác nào, sức chiến đấu Diệp Thiên đã thể hiện hôm nay quả nhiên là đỉnh nhất trong tất cả các hoàng cấp.



Muốn so tài với Diệp Thiên, trừ phi là những cao thủ ở ẩn, hoặc người đứng đầu các tổ chức bảo hộ của năm quốc gia, những kẻ còn lại khi đấu với Diệp Thiên thì chỉ có một con đường chết mà thôi.



Dao cấp hồn đã được thu lại, vẻ mặt của Diệp Thiên có chút vui mừng khi cảm nhận được sức mạnh của thần hồn đột nhiên tràn ngập trên Dao cấp hồn.



Sức mạnh của Dao cấp hồn càng mạnh hơn mỗi khi giết chết một linh hồn, một cao thủ hoàng cấp hậu kỳ của Kitetsu như Inoue Ryuei đương nhiên vô cùng mạnh mẽ, Dao cấp hồn thu được dưỡng chất như vậy tương đương với việc được nuôi trong thần phủ của Diệp Thiên nửa năm.



Cậu đút tay vào túi, sau đó nhìn về phía các cao thủ Kitetsu đang đứng xem cách hàng nghìn mét kia, giọng nói lạnh lùng cất lên.



"Hôm nay Diệp Lăng Thiên tôi tiến vào Kitetsu, đã giết những kẻ đáng phải giết, có ai ở đây muốn ra tay nữa không, mau ra đây!”
Ngay khi giọng nói của Diệp Thiên vang lên, tất cả các cao thủ của Kitetsu đều biến sắc, hàng nghìn người đứng đó nhưng không hề có ai lên tiếng.



Diệp Thiên đã thẳng tay giết tám hoàng cấp và xóa sổ một gia tộc, kẻ mạnh nhất ở đây cũng không quá vương cấp chín sao, nếu cộng tất cả bọn họ lại với nhau, e rằng cũng không đủ để một bên tay của Diệp Thiên động thủ, vậy thì ai mà dám ra mặt đây?



"Diệp Lăng Thiên!"




Ngay lúc này, ba người Long Định Thiên liền tiến lại gần Diệp Thiên.



Đạm Đài Tô Mộc không còn tự cao như trước nữa, thay vào đó là vẻ mặt thận trọng, nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi.



"Còn việc gì nữa không?"



Diệp Thiên nhìn sang Long Định Thiên, điềm tĩnh hỏi.




Long Định Thiên định thần lại, dù gì ông ta cũng đã trải qua biết bao thăng trầm từ các trận chiến khác nhau, mặc dù Diệp Thiên một mình giết chết tám vị hoàng cấp, nhưng cậu vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh.



"Sau ngày hôm nay, cậu sẽ được thăng lên hoàng cấp, bất kể là các cường quốc trên thế giới hay thế lực ẩn mình, tất cả đều sẽ tập trung vào cậu, và trận chiến vương cấp lần thứ hai cũng sẽ diễn ra sớm hơn thời hạn!"



"Trong vòng một tháng tới, trận chiến vương cấp nhất định sẽ nổ ra, đến lúc đó, liên minh võ thuật của chúng tôi sẽ cần đến cậu!”



Long Định Thiên nhìn thẳng Diệp Thiên, nói với vẻ kiên định.



"Trong vòng một tháng?"



Ánh mắt Diệp Thiên khẽ lay động, cậu biết rõ hành động gần đây của mình sẽ đẩy nhanh tiến độ của trận chiến vương cấp, nhưng không ngờ lại gần như vậy.



Trong vòng một tháng là quá ngắn!



"Tôi hiểu rồi, gạt tất cả mọi thứ sang một bên thì tôi vẫn luôn là một võ giả của Hoa Hạ!"



"Nếu ai dám phạm đến Hoa Hạ, ắt sẽ chết!"



Ánh mắt Diệp Thiên đanh lại, nói xong liền giậm chân, sau đó hóa thành một luồng sáng rồi bay đi, chỉ để lại một câu nói vang vọng.



"Long Định Thiên, nhớ lấy lời hẹn nửa năm!"



Ba người Long Định Thiên nhìn Diệp Thiên rời đi, với vẻ mặt khác nhau, nhưng trong lòng lại có chút nhói lên.



Trận chiến vương cấp vừa rồi đã kết thúc một cách bi thảm, thương vong vô số, nhưng phương đông lần này lại có thêm một cao thủ như Diệp Thiên để quyết định được cán cân, liệu kết quả lần này sẽ khác với lần trước hay không?



Ở khu tàn tích phía bắc của núi Thiên Lâm, trên đỉnh một tòa nhà cao, Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt đang đứng cạnh nhau, hai mắt nhìn về phía xa.



Trước khi Diệp Thiên thi triển sức mạnh, cậu đã đưa Cố Giai Lệ ra khỏi đống đổ nát của núi Thiên Lâm để bay đến đây, cô lập tức tìm cách liên lạc với Tiếu Văn Nguyệt để gặp mặt.



Sau khi nhìn thấy nguồn sức mạnh dao động ở phía xa dần trở nên yên tĩnh, trong lòng cả hai đều cảm thấy vô cùng lo lắng.



Ngay khi cả hai còn đang sợ hãi, bỗng có một bóng người bay lên rồi đáp xuống bên cạnh họ.



"Mọi người không sao chứ?"



1647659479191.png

Cố Giai Lệ không thèm quan tâm đến sự hiện diện của Tiếu Văn Nguyệt bên cạnh, lập tức nhào vào lòng Diệp Thiên, nước mắt tuôn trào.



"Anh xin lỗi vì đã không chăm sóc em tốt, khiến em chịu khổ rồi!"




Diệp Thiên thực sự rất tự trách mình về chuyện này, cậu đã hứa với Tiêu Hà sẽ chăm sóc cho Cố Giai Lệ suốt đời, nhưng cuối cùng từ sau khi để Cố Giai Lệ trở thành ca sĩ, cậu đã rất ít khi quan tâm đến chuyện của cô, dẫn đến việc xảy ra ngày hôm nay.



"Em không sợ, em biết cho dù là có gì xảy ra hay bất cứ nơi nào đi nữa, anh đều sẽ tới cứu em!"



Cố Giai Lệ nhẹ nhàng lau khóe mắt, cố gắng hết sức để nặn ra nụ cười.



Về phần Inoue Ryuei và những kẻ khác, cô không cần hỏi thêm nữa, vì việc Diệp Thiên có mặt ở đây đã chứng minh được cậu đã trở thành người thắng cuộc.




Tiếu Văn Nguyệt mỉm cười nhìn hai người, không hề cảm thấy ghen tị.



Diệp Thiên buông Cố Giai Lệ ra, sau đó quay lại nhìn Tiếu Văn Nguyệt, mỉm cười gật đầu với cô ta.



"Cũng may đã kịp thời báo cho tôi, nếu không hậu quả thật khó tưởng tượng nổi, cảm ơn cô!"



Trước khi Tiếu Văn Nguyệt kịp đáp lại, Diệp Thiên đã duỗi tay ra và ôm cô ta vào lòng, sau đó dùng chân nguyên để mang cả hai đi.



Và trận chiến của Diệp Thiên ở Kitetsu cuối cùng cũng kết thúc!



Các võ giả trên toàn thế giới đều biết vị Đế Vương Bất Bại im hơi lặng tiếng trong gần một tháng rưỡi qua đã trở lại!







Một người giết tám vị hoàng cấp, chiến tích kinh thiên của Diệp Thiên lại một lần nữa chấn động cả thế giới.



Trận chiến Đảo Quốc, Diệp Thiên lại lần nữa thay đổi về cái nhìn của mọi người về thực lực của cậu, nếu như nói trước đây, Diệp Thiên ở Bắc Hải một mình quét sạch bốn vương cấp, khiến thế giới kinh ngạc thì lần này Diệp Thiên ở núi Thiên Lâm Đảo Quốc, một mình giết chết tám vị hoàng cấp đã khiến cả thế giới khiếp sợ.



Cao thủ hoàng cấp, ai cũng là cao thủ mạnh nhất đương thời, càn quét thiên hạ, thậm chí một vài cao thủ hoàng cấp còn có năng lực khống chế cả một vương quốc nhỏ



Còn Diệp Thiên lại dùng sức lực một mình, giết chết tám vị hoàng cấp, hơn nữa bốn người trong đó còn là người của tổ chức bảo vệ Đảo Quốc, Thiên Phủ.



Chiến tích như vậy, khiến cả thế giới chấn động, mà sau đó, hàng loạt cao thủ toàn năng từ các nước các khu vực đều im hơi lặng tiếng.



Tất cả mọi người đều hiểu rõ, một ngôi sao chổi trẻ tuổi, trải qua khoảng chừng hai năm, lại không hề giống như đa phần mọi người đều nghĩ, trở nên yên lặng, mà càng chiến đấu càng mạnh, đánh bay lên chín tầng trời.



“Thần Gaya, Tửu Thôn Đồng Tử, thần Thiên Chiếu, Liệt Khẩu Nữ!”



Trên đỉnh một tòa cao ốc nguy nga, cả người Hắc Thần Vu Chủ Thái Bang được bao phủ trong tầng sương đen, ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào màn hình laptop siêu mỏng.



Ông ta đăng nhập vào trang web Cao thủ quốc tế, trên một bài đăng về Diệp Thiên đang ghi lại chi tiết cụ thể trận chiến ở Đảo Quốc của Diệp Thiên.


Những chi tiết này đều đến từ không ít những cao thủ Đảo Quốc quan sát tại trận chiến, giống hệt như thật, gần như thể hiện lại toàn bộ cảnh tượng mà Diên Thiên chém chết tám vị hoàng cấp.
“Đây là tứ đại quỷ thần trong truyền thuyết của Đảo Quốc, tuy là linh thể, nhưng ai ai cũng là lão quỷ sống sót từ trận chiến vương cấp, sức chiến đấu kinh người, nắm giữ không ít những phương pháp thần thông, mà Diệp Thiên lại có thể lấy một chọi bốn, cậu ta làm như thế nào?”



Hắc Thần Vu Chủ càng xem tiếp thì trong lòng càng kinh sợ.




“Tứ đại cao thủ Thiên Phủ, Tỉnh Thượng Long Anh, Luân Hồi Trí Giả, thượng sư Long Quỷ, Chức Điền Ưu Cư lại đều thất bại? Rốt cuộc Diệp Lăng Thiên này còn là người không?”



Trong lòng ông ta run sợ không thôi, cao thủ của Thiên Phủ Đảo Quốc, nhìn khắp thế giới, ngoại trừ thành viên tổ chức người bảo vệ của ngũ đại quốc có thể sánh ngang, cực kỳ cao cường, trấn áp Đảo Quốc gần nghìn năm, đã đánh bại vô số cao thủ nước khác lén lút vào Đảo Quốc âm thầm hoạt động.



Nhưng bốn người liên thủ, lại bị Diệp Thiên giết chết, cùng lúc đó còn bị một kiếm của Diệp Thiên phá vỡ sát trận tuyệt hồn uy danh hiển hách, quả thực không hiểu nổi!



Ông ta càng nghĩ càng cảm thấy hoảng sợ, ngày trước ở Cảng Đảo, ông ta nhìn thấy trận chiến của Diệp Thiên và Cận Vô Trần, đã bị lời của Diệp Thiên uy hiếp, một chiêu đánh trọng thương trở về quê nhà Thái Bang.




Vốn cho rằng, Diệp Thiên sẽ yên lặng khá lâu trên thế giới, nhưng chưa đến một tuần, lập tức Diệp Thiên ở Đảo Quốc lại đánh ra chiến tích hiển hách như vậy, ông ta chỉ cảm thấy run lạnh cả người, vô cùng may mắn.



Ông ta thề, sau này nhìn thấy Diệp Thiên, nhất định sẽ đi đường vòng, nếu có thể thì cả đời này ông ta cũng không mong lại bước vào Hoa Hạ nửa bước, lo sợ gặp phải sát tinh tuyệt thế này!”



Ông ta xem xong bài đăng về Diệp Thiên, đang định bấm vào diễn đàn trang web, xem bình luận của các cao thủ về Diệp Thiên, thì lúc này, đột nhiên trang web lại tắt mất, không thể hiển thị được.



“A?”



Ông ta rất kinh ngạc, trang web cao thủ quốc tế không phải do một quốc gia hay do một tổ chức nào quản lý, mà là các cường quốc hàng đầu thế giới cùng theo dõi giám sát, mọi mặt về trang web đều do nhân tài khoa học kỹ thuật xuất sắc nhất hiện tại kiểm soát, cho dù là hacker đỉnh nhất đương thời cũng không thể khiến trang web tê liệt, từ khi có mạng internet đến nay, trang web cao thủ quốc tế chưa từng xuất hiện tình trạng không hiển thị như vậy bao giờ.



Sau khi kinh ngạc, Hắc Thần Vu Chủ không ngừng tải lại trang web, nhưng mỗi một lần đều có kết quả nh nhau, không hiển thị.



Ông ta không từ bỏ, ngón tay gõ liên tục, khi ông ta tải lại đến lần thứ ba trăm, logo trang web quen thuộc lại xuất hiện lần nữa, cuối cùng ông ta cũng đăng nhập vào trang web.



Nhưng lần này, anh mắt ông ta lập tức bị biểu ngữ khổng lồ hàng đầu tiên bắt mắt nhất ở trang đầu web thu hút.



“Emperors? List!”



Biểu ngữ đơn giản vô cùng, là do hai từ đơn tiếng Anh khổng lồ tạo thành, với phông chữ nghệ thuật mạ vàng.



Chỉ là hai từ đơn tiếng Anh này, lại khiến vị vương cấp chín sao Hắc Thần Vu Chủ này kinh ngạc, hô hấp trở nên gấp gáp.



Emperors là hoàng đế, mà list lại có nghĩa là danh sách.



Gần như cùng lúc, Hắc Thần Vu Chủ đã kinh ngạc hô lên.



“Bảng xếp hạng hoàng cấp?”



Giọng điệu ông ta vô cùng tôn sùng và kính nể, ánh mắt nhìn chằm chằm biểu ngữ, một lúc lâu vẫn không dời tầm mắt.



Bảng hoàng, bảng xếp hạng hoàng cấp này đã một trăm năm mươi năm rồi vẫn chưa xuất hiện!

1647659495046.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK