Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.




Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.




Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.




Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.




Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.




Không trung lay chuyển dữ dội, không gian xung quanh sụp đổ. Dưới hai đòn tấn công mạnh mẽ đó, cung điện lơ lửng vốn đã điêu tàn hoàn toàn sụp xuống, biến thành vô số mảnh vụn.





“Soạt!”.





Trong hư không, một tiếng xé gió vang lên, chính là Diệp Thiên.





Cậu bị đòn tấn công của hai người đánh trúng, lùi lại liên tiếp mấy trăm trượng, chân ma sát với không trung tạo ra từng đợt sóng khí. Áo quần cậu đã rách nát, trước ngực hiện lên dấu móng vuốt nhàn nhạt và một vết chém.





Mặc dù Diệp Thiên chưa kích hoạt Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng đòn tấn công này có thể đánh bay cậu ra xa mấy trăm trượng, đồng thời để lại vết tích trên cơ thể cậu, điều này cho thấy sự đáng sợ của nguyên anh chân chính, vượt xa nguyên anh mạnh lên nhờ thủ đoạn như Chúc Long.





Tuy nguyên anh rất mạnh, nhưng Diệp Thiên không hề bị tổn hại gì, ngược lại nhếch môi cười.





“Hôm nay xem như được chứng kiến nguyên anh chân chính có năng lực như thế nào!”.





Hai người nổi giận tấn công, nhưng lại phát hiện không thể làm Diệp Thiên bị thương thật sự. Cả hai đều biến sắc, lập tức di chuyển cơ thể, một trái một phải lao vọt về phía cậu. Trên đỉnh đầu bọn họ huyễn hóa ra một dơi và một sói, chấn động hư không.





Ngay giây phút hai người bọn họ chuyển động, Thiên Luân mãi không có hành động gì đột nhiên di chuyển.





Bóng người gã nhoáng lên, tập kích về phía hồn linh mạch bị nhốt trong lồng giam ma khí ở hướng ngược lại. Đồng thời gã đổi quyền thành chưởng, ma khí phun trào, ngưng tụ thành một ảo ảnh mãnh hổ màu đen, đánh mạnh vào hư không.





Mục tiêu của gã không phải Diệp Thiên, cũng không phải hai người còn lại, mà là không gian đổ sụp!





“Loảng xoảng!”.


Một đòn giáng xuống, tiếng động to rõ lập tức vang lên, giống như tiếng ly thủy tinh vỡ vụn. Không gian vốn lung lay sắp đổ lập tức tan vỡ.





Không gian đổ sụp, vô số dòng khí màu đen ở xung quanh tràn vào. Những dòng chảy rối sinh ra sau khi không gian sụp đổ khiến nơi đây hóa thành một không gian hư vô đầy vẻ tiêu điều.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK