Tiếu Văn Nguyệt đang muốn nói chuyện, Diệp Thiên đã đứng ra trả lời trước: “Đó là vợ chưa cưới của tôi, sao vậy?”
“Vợ chưa cưới?”
Cô gái váy tím khẽ giật mình, sắc mặt lập tức thay đổi dữ dội, lộ ra tức giận trước giờ chưa từng có.
Cô ta giơ tay lên, cánh tay ngọc ngà chỉ thẳng vào Diệp Thiên, lập tức giận dữ hét lên một tiếng.
“Anh coi Giai Lệ là gì hả?”
“Anh là đồ cặn bã!”
"Tên khốn này!"
Cô gái mặc váy tím tên Nhân Nhân chỉ về phía Diệp Thiên với vẻ tức giận.
Cô gái cũng từng thắc mắc không biết người anh Diệp Thiên từng khiến Cố Giai Lệ ngày nhớ đêm mong là người như thế nào mà có thể khiến cho Cố Giai Lệ phớt lờ bao nhiêu thanh niên đẹp trai khác như thế. Nhưng lần này gặp mặt này khiến cho cô gái hoàn toàn thất vọng.
Đúng là vẻ bề ngoài của Diệp Thiên rất đẹp nhưng tới học viện Nghệ Thuật thì lại ăn mặc quá đỗi bình thường. Toàn bộ bộ đồ ăn vận không quá một nghìn tệ. Điều này đối với Nhân Nhân – một cô gái thường xuyên ra vào trong các quán ba thượng lưu thì đúng là một trò cười.
Những người dám tới học viện Nghệ Thuật cua gái có ai mà không xuất từ vạch đích có vài tỷ tệ chứ? Hơn nữa Cố Giai Lệ lại là người nổi bật nhất trong học viện, đồng thời là một ca sĩ đang nổi ở Hoa Hạ, những người ngưỡng vọng cô không chỉ có Kim Lăng mà còn cả những cậu ấm hào môn khác nữa
Ít nhất thì khi tới cũng phải lái xe cỡ như Audi tới chứ. Bắt taxi thì ra thể thống gì?
Nói thẳng ra, những thứ đó Nhân Nhân có thể bỏ qua vì dù sao cũng có khả năng là Diệp Thiên sở hữu học thức hơn người, thế nhưng một câu nói vợ sắp cưới của Diệp Thiên đã khiến cho toàn bộ sự suy đoán của Nhân Nhân sụp đổ. Tất cả chỉ còn lại sự tức giận mà thôi.
“Anh là Diệp Thiên phải không?”
Tôi thật không ngờ Giai Lệ lại nhìn trúng một người như anh!
“Anh đã có vợ rồi, tại sao còn muốn mập mờ với Cố Giai Lệ vậy?”
Anh có biết Cố Giai Lệ coi anh là người quan trọng nhất, ngày đêm đều nhớ tới anh không.
Anh làm vậy có xứng với vợ anh, với Cố Giai Lệ không?”
Lúc này gặp Diệp Thiên, tất cả sự tò mò trước đó của cô gái đều trở thành sự ghét bỏ.
Ngoài vẻ ngoài ra thì Diệp Thiên chẳng có gì đặc biệt, cũng không giàu có, hơn nữa còn bắt cá hai tay. Cô gái thật sự không hiểu, Cố Giai Lệ đường đường là thiên hậu của tương lai tại sao lại không thể quên một người như vậy.
Tiếu Văn Nguyệt đứng bên cạnh không biết giải thích cho Diệp Thiên như thế nào. Cô ta chỉ mỉm cười, cảm thấy thú vị vì từ lúc cô ta quen Diệp Thiên đến giờ, lần đầu tiên cô ta nghe thấy cậu bị người khác chửi là đồ khốn bao giờ.