Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta nhìn sang người trung niên áo đen bên cạnh, đây là người mà nhà họ Cố ông ta cung phụng, chính là một cao thủ vương cấp hàng thật giá thật.





Nhà họ Cố có thể uy chấn Tây Âu, đứng vững không ngã, đa phần đều dựa vào sự tồn tại của người này!






vietwriter.vn



“Tên nhóc này quá ngu ngốc chậm chạp, tôi đổi ý rồi, không cần đợi đến ngày may nữa, bây giờ đành làm phiền anh một lần vậy!”





Cố Hoài Cổ khẽ nâng tay, sau đó khẽ lướt nhẹ qua trên cổ, làm động tác “cắt cổ”.





“Tôi muốn hắn biến mất mà thần không biết quỷ không hay, không để lại dấu vết gì!”





Người trung niên họ Hứa nghe vậy thì lập tức hiểu ý, có lẽ nhà họ Cố có một trăm cách khiến Diệp Thiên biến mất khỏi thế giới này, nhưng không để lại chứng cứ, không thể để ai tra ra thì vẫn phải để cao thủ võ giả ra tay.



vietwriter.vn






Đối với Diệp Thiên, ông ta cũng đã bất mãn từ lâu, lập tức gật đầu, thân hình đã biến mất như ma quỷ.





Trong trang viên nhà họ Cố, Diệp Thiên vừa đi qua hành lang, đi đến phòng cho khách, thì sau lưng cậu, một bóng người đã hòa vào màn đêm, như hình như bóng.





Diệp Thiên đi một đường, cuối cùng đến sân viện chỗ phòng cho khách, còn bóng người kia từ đầu đến cuối đều hòa vào màn đêm, đi theo sau lưng cậu.





Trong lúc người này đang suy nghĩ, có nên bắt Diệp Thiên đến ngoại ô, rồi mới ra tay giết chết không, thì âm thanh của Diệp Thiên đột nhiên lại truyền đến.





“Ông đi theo xa như vậy, còn chưa ra tay sao?”





Giọng điệu lạnh nhạt, khiến bóng đen sau lưng Diệp Thiên đột nhiên cứng đờ người!











Giọng điệu lạnh nhạt truyền khắp trời đêm, bóng người ẩn nấp trong đêm tối động tác gần như cứng đờ trên không, vẻ mặt kinh ngạc.





Một lúc sau, ông ta hoảng sợ định thần lại, lập tức hạ người xuống, đứng sau lưng Diệp Thiên.





“Cậu… Cậu lại có thể phát hiện ra tôi?”





Gương mặt ông ta kinh ngạc, đến hiện tại, ông ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Với tu vi hiện tại cộng thêm công phu ẩn nấp cực kỳ bí hiểm, trong bóng tối ông ta cũng xem như là hoàng tử bóng đêm, xuất quỷ nhập thần, gần như không dò ra.





Ngoài cao thử từ vương cấp trở lên, thì chắc chắn không thể bắt được hành tung của ông ta, một tên nhóc như Diệp Thiên lại càng không thể phát hiện được hành tung của ông ta được.





Nhưng tình hình trước mặt lại khiến ông ta mù mờ đầu óc, Diệp Thiên khoanh tay đứng đó, quay lưng với ông ta, tựa như đã biết rõ ý đồ của ông ta từ lâu rồi vậy.





Ông ta nhiều năm ám sát như vậy, đây lại là lần đầu tiên gặp phải!





“Chỉ là một tên vương cấp, tôi phát hiện ra hành tung của ông thì có gì kinh ngạc chứ?”





Diệp Thiên chậm rãi quay người lại, ánh mắt lạnh run, trong đêm tối, con ngươi đỏ rực lại càng chói mắt, vô cùng quỷ dị.





“Chỉ là vương cấp?”



Đứng trước Diệp Thiên chính là người trung niên mặc áo đen họ Hứa, nghe thấy lời này của Diệp Huyên, trong lòng ông ta bỗng chùng xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK