Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Diệp Thiên lại chú ý tới Kỳ Môn Cục ở dưới chân bóng người đó.
Bóng người đó di chuyển, Kỳ Môn Cục rộng lớn cũng di chuyển theo. Nhưng dù có biến đổi thế nào, vị trí của người đó vẫn nằm ở cung giữa, mỗi một cung vị xung quanh đều được hình thành quanh người ông ta.
“Kỳ Môn Cục dùng chính bản thân làm cung giữa?”, Diệp Thiên khẽ nheo mắt lại. Lúc này, ngay cả cậu cũng cảm thấy không tin nổi.
Cậu nhìn chằm chằm bóng người đó một lúc, sau đó mới quay đầu hỏi Lữ Tông Đường: “Đó là Phong Hậu, phó điện chủ của các ông sao?”.
Theo cậu thấy, người tinh thông Kỳ Môn Đôn Giáp, có thể tạo nên Kỳ Môn Cục lấy bản thân làm cung giữa, ngoại trừ Phong Hậu được mệnh danh là thủy tổ của Kỳ Môn Độn Giáp ra thì không còn người thứ hai!
Nghe câu hỏi của Diệp Thiên, Lữ Tông Đường gật đầu, mi mày nhíu lại sâu hơn: “Lần này phó điện chủ phát tác hình như lại nghiêm trọng hơn so với lần trước”.
Dứt lời, ông ta nghe thấy tiếng nổ vang lên, những đồi núi thấp bé lơ lửng xung quanh núi chính đồng thời nổ tung, vô số đá vụn bay mịt mù. Kèm theo những tiếng gào thê thảm, nhiều thanh niên nam nữ mặc đồng phục hoảng hốt chạy ra ngoài, rõ ràng chỉ muốn mau chóng tránh xa bóng người điên rồ đó.
“Sư phụ!”.
Hai chị em họ Nhiễm thấy vậy thì hô lên.
Phong Hậu là thầy của bọn họ, tu vi của bọn họ đều là Phong Hậu truyền cho. Bây giờ thấy bộ dạng của Phong Hậu như vậy, bọn họ muốn chạy tới đánh thức ông ấy khỏi trạng thái u mê.
Nhưng hai người vừa mới bước ra, Lữ Tông Đường đã đưa tay ngăn bọn họ lại.
“Bây giờ phó điện chủ không được tỉnh táo, không nhận ra ai cả. Với thực lực của các cô, lên đó chẳng có tác dụng gì, sẽ chỉ bị thương”.
Hai cô gái vô cùng sốt ruột nhưng cũng biết Lữ Tông Đường nói đúng, nhất thời chỉ đành chần chừ tại chỗ, lo lắng suông.
“Vù!”.
Đúng lúc đó, không gian phía trước có mấy làn sóng lan ra, sau đó bốn bóng người bỗng nhiên xuất hiện, mỗi người đứng mỗi hướng, hình thành thế bao vây, kìm hãm Phong Hậu ở giữa.
“Bốn vị trưởng lão?”.
Nhìn thấy bọn họ, Ôn Thắng Nam lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Diệp Thiên nhìn lướt qua bốn người họ, ánh mắt khẽ dao động.
Với cảm tri của cậu, bốn người đột nhiên xuất hiện này đều có thực lực tiên thiên trở lên, cũng là tu sĩ kim đan, ngưng tụ chân lực thành nội đan trong truyền thuyết.
Ở sao Tử Khúc, Hoàng Đế đã phổ cập thường thức về cảnh giới tu tiên ở vũ trụ cho cậu, cậu cũng đã có hiểu biết tương đối về nó.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT