Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm trôi qua rất nhanh, buổi trưa ngày hôm sau, Cố Giai Lệ đi chuẩn bị mọi việc để lên sân khấu biểu diễn, Diệp Thiên được Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh gọi dậy.

“Diệp Thiên, hôm nay thời tiết đẹp thế này, hay là đi ra ngoài đi dạo đi?”.

Tiếu Văn Nguyệt nở nụ cười ngọt ngào, chỉ về phía ánh nắng ấm áp bên ngoài.

“Đi dạo? Tôi không có hứng thú!”.

Diệp Thiên khẽ lắc đầu, rồi nằm xuống sofa trong khách sạn, cầm điện thoại lên nghịch.

Vừa rồi Ngô Quảng Phú nhắn tin tới, ba ngày nữa sẽ tổ chức buổi từ thiện ở Lư Thành, lúc đó sẽ mời các ngôi sao nổi tiếng đến biểu diễn.

Sự phát triển của Tập đoàn Lăng Thiên ngày nay có thể nói là tăng trưởng vô cùng ổn định, nhưng nói thật Tập đoàn Lăng Thiên chỉ trong vài tháng ngắn ngủi mà phát triển không ngừng, có tầm ảnh hưởng khá lớn, đó là vì quan hệ công chúng giỏi và biết tạo sức ảnh hưởng của thương hiệu, lúc này tổ chức vài hoạt động, tổ chức từ thiện, cho dù là cống hiến cho nhà nước hay là truyền bá thương hiệu thì đều vẫn có được tiếng tăm vang dội.

Tối nay sau khi xem Cố Giai Lệ biểu diễn xong, cậu sẽ bay thẳng về Lư Thành, lúc đó buổi từ thiện đang được tổ chức tại Lư Thành, tuy cậu không cần lên sân khấu, nhưng cũng vẫn phải lộ diện.

Tiếu Văn Nguyệt nhún vai với Lí Tinh Tinh, đi thẳng vào phòng Diệp Thiên không chút ngại ngùng.

“Mấy người đang làm gì đấy?”, Diệp Thiên nhíu mày: “Mối quan hệ giữa tôi và mấy người hình như chưa thân đến mức để mấy người có thể tùy tiện vào trong phòng tôi nhỉ?”.

Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh lại căn bản không quan tâm, bọn họ đã quá hiểu tính cách của Diệp Thiên rồi, chỉ cần bọn họ an phận chút, đừng có làm những chuyện kiến cậu ghét và phản cảm thì cho dù bọn họ có ương bướng đến đâu cậu cũng đều không quan tâm.

Hai cô gái đi vào trong phòng, mềm mỏng thuyết phục một hồi, cuối cùng Diệp Thiên không chịu nổi bọn họ nữa đành vác mặt ra ngoài đi dạo với bọn họ.

Kiềm Tây được coi là khu tương đối sầm uất ở tỉnh Kiềm, lúc này bọn họ đang ở thủ phủ “thành phố Khải”, là nơi phồn hoa nhất Kiềm Tây, các trung tâm thương mại mọc san sát trên đường.

Hôm nay là cuối tuần, người trên phố đông đúc, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh kéo Diệp Thiên vào trong một trung tâm thương mại lớn, gần như đều đi xem hết các cửa hàng lớn nhỏ trong đó.

Tại cửa một cửa hàng thời trang Versace, Tiếu Văn Nguyệt dừng lại, Diệp Thiên là nam thanh niên duy nhất ở đây trên người xách đầy túi lớn túi nhỏ, nên cậu đã cảm thấy không kiên nhẫn được nữa: “Hai người đã mua nhiều đồ thế rồi còn định mua nữa sao?”.

Tiếu Văn Nguyệt nhìn thấy bộ đồ có phong cách rất độc đáo được trưng bày trước cửa, đôi mắt sáng long lanh nói: “Diệp Thiên, tôi muốn mua quần áo cho anh!”.

“Anh cứu tôi nhiều lần như vậy, còn lấy lại được biệt thự và doanh nghiệp của nhà tôi, tôi luôn chưa có cơ hội để nói lời cảm ơn với anh!”.

“Tôi biết, với người có gia sản hàng trăm tỷ như anh thì một bộ quần áo chẳng có giá trị gì cả, nhưng đây là tấm lòng của tôi!”.

Diệp Thiên nhíu mày, đang định từ chối thì Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đã mỗi người một bên kéo cậu vào bên trong cửa hàng.

Ba người vừa bước vào cửa hàng, lập tức có vô số ánh mắt nhìn tới.

Hai cô gái vốn xinh đẹp xuất chúng, hơn nữa khí chất hơn người, quần áo trên người cũng toàn hàng hiệu, vô cùng đẳng cấp, hai cô gái xuất sắc như vậy lại đi bên cạnh một thiếu niên, điều này khiến nhiều người cảm thấy tò mò.

Hai cô gái để Diệp Thiên ngồi lên sofa, chuẩn bị đi chọn quần áo cho Diệp Thiên, thì đúng lúc này một thanh niên ăn mặc rất thời trang, đeo dây chuyền vàng to trên cổ bước tới.

Sắc mặt người thanh niên này hơi tái, bước đi loạng choạng, rõ ràng đã bị tửu sắc làm cho cơ thể rệu rã, hắn vừa nhìn thấy Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh liền sáng mắt lên.

“Mạo muội hỏi một câu, không biết tối nay hai cô có rảnh không?”.

“Tối nay tôi phải đến Trung tâm Thủy Thượng tham dự một bữa tiệc dành cho giới thượng lưu ở Kiềm Tây, còn thiếu một người bạn nhảy, không biết trong hai cô thì ai đồng ý đi cùng tôi nhỉ?”.

“Hoặc là hai cô cùng đi với tôi luôn cũng được!”.

Hắn cố gắng thể hiện bản thân là một người lịch sự, nhưng con mắt háo sắc của hắn thì không thể nào che giấu nổi.

Tiếu Văn Nguyệt nhíu mày, nhìn sang Diệp Thiên một cái rồi lắc đầu: “Xin lỗi nhé, tôi nghĩ bạn trai tôi sẽ không đồng ý đâu!”.

Người thanh niên nghe thấy vậy liền nhìn sang Diệp Thiên, thấy Diệp Thiên ôm đầy túi lớn túi nhỏ trên người, nhưng quần áo mặc trên người lại không có lấy một thứ nào là hàng hiệu, trong mắt lập tức lóe lên vẻ coi thường.

Nhưng bên cạnh Tiếu Văn Nguyệt còn có Lí Tinh Tinh, hắn vẫn nở nụ cười và hỏi Lí Tinh Tinh: “Vậy còn cô thì sao?”.

Nếu là trước đây, Lí Tinh Tinh có lẽ sẽ có chút hứng thú, nhưng từ khi biết được bản lĩnh thật sự của Diệp Thiên, cô ta chỉ cảm thấy tất cả những người đàn ông mà cô ta gặp, cho dù có quyền thế, giàu có đến mức nào cũng đều không thể sánh được với Diệp Thiên, khiến cô ta không có chút cảm hứng nào cả.

Cô ta dửng dưng ngửa tay về phía Tiếu Văn Nguyệt nói: “Anh đã nghe thấy rồi đó, cô ấy nói bạn trai của chúng tôi sẽ không đồng ý đâu, nên tôi chỉ có thể từ chối lời mời của anh rồi!”.

Biểu cảm người thanh niên chững lại, lộ ra vẻ mặt không dám tin, những con nhà giàu mua quần áo gần đó cũng đều nghe thấy câu nói của Lí Tinh Tinh, thế là mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Diệp Thiên, ai ai cũng nhìn cậu với vẻ kỳ lạ.

Bạn trai của hai cô gái xinh đẹp như thế này, thế mà lại là cùng một người sao?

Không ít người đều cảm thấy vô cùng thắc mắc, nhìn cách ăn mặc của Diệp Thiên cũng không giống người có tiền gì, ngoài vẻ đẹp trai ra thì cậu chẳng có gì đặc biệt cả, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh, ai cũng mang vẻ tiểu thư nhà giàu được cưng chiều, sao lại đều yêu Diệp Thiên vậy?

Ánh mắt người thanh niên sa sầm lại, hắn thầm nghĩ lẽ nào Diệp Thiên là con nhà gia thế khủng tiềm ẩn sao?

“Hai cô gái này!”.

Diệp Thiên đương nhiên là nghe thấy những lời mà Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nói, nhưng cậu không hề vạch trần, chỉ bất lực lắc đầu.

Người thanh niên nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên hồi lâu, cuối cùng nở nụ cười không mấy tốt đẹp, và đứng trước mặt Diệp Thiên.

“Người anh em, được đấy, cực phẩm như vậy mà lại bị một mình cậu chiếm hết!”.

Hắn đã coi Diệp Thiên như cậu ấm nhà giàu đang chơi trò threesome (chơi săm) với Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh, nên nở nụ cười xấu xa nói: “Người anh em, tôi là Tiêu Trì, anh Tiêu ở Kiềm Tây là anh họ tôi, thế này nhé, tôi cho anh 10 triệu, coi như kết bạn, anh chia cho tôi một cô được không?”.

Hắn nói gia thế trước, nghe như thể đang thương lượng với Diệp Thiên, nhưng thực ra lại đang dùng uy thế trấn áp Diệp Thiên, mang đầy mùi vị uy hiếp.

Nếu ở nơi khác, hắn nói như vậy người ta nhất định sẽ cảm thấy hắn đang giở trò vớ vẩn, nhưng ở trong cửa hàng thời trang, những người ra vào đây đều là người giàu có, những chuyện như vậy họ thường xuyên gặp trong giới thượng lưu.

Nghe thấy Tiêu Trì nói hắn là em họ của anh Tiêu ở Kiềm Tây, không ít người đều nhìn tới với vẻ kiêng dè, trong lòng thầm kinh ngạc.

Mọi người đều biết rõ anh Tiêu ở Kiềm Tây là ai, Tiêu Trì này là em họ của anh Tiêu, thân phận cao như vậy e rằng không có ai ở đây có thể sánh được, dù sao nếu đắc tội với hắn, vậy thì chính là đắc tội với anh Tiêu, đắc tội với nhà họ Tiêu phía sau.

“Chia cho anh một người?”.

Diệp Thiên nhíu mày, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nếu đã đều lấy cậu ra làm bia đỡ đạn, vậy thì cậu cũng diễn đến cùng luôn, thế là cậu cũng lộ ra biểu cảm của một cậu ấm nhà giàu, nói với vẻ coi thường.

“Tiêu Trì gì chứ, anh Tiêu ở Kiềm Tây gì chứ, tôi chưa nghe thấy bao giờ!”.

“Biết điều thì cút sang một bên, muốn tôi chia phụ nữ cho à? Anh còn chưa đủ tư cách đâu!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK