Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên một ngọn núi nào đó ở huyện Thần Nại, Đảo Quốc.

Một người đàn ông trung niên mặc áo dài xanh lam di chuyển nhanh chóng trong rừng cây, trên mặt có vẻ hoảng hốt lo sợ.

Vẻ ngoài hắn khoảng hơn ba mươi tuổi, dưới chân sinh ra gió, chạy băng băng trên đầu những ngọn cây, trong tay cầm một đoạn vải màu vàng.

Trên đỉnh núi có một căn nhà được dựng bằng cỏ tranh. Người đàn ông trung niên đi nhanh đến trước căn nhà tranh, đặt thanh đao Katana bị gãy thành mấy đoạn xuống đất, quỳ một chân xuống.

“Thưa thầy, con trở về rồi, đây là những mảnh vỡ mà con huy động một vài quan hệ đặc biệt ở Lư Thành tỉnh Xuyên của Hoa Hạ tìm được”.

Lúc hắn tìm được những mảnh vụn của đao Katana thì đã kinh ngạc một lúc lâu. Thanh đao Katana này là danh đao mà thầy hắn sử dụng năm xưa, tên gốc là “Diêm Ma”. Nó đã đi theo thầy càn quét tám phương ở Đảo Quốc, đánh bại vô số anh hùng hào kiệt, từ đó vang danh Đảo Quốc, trở thành một thanh đao truyền kỳ.

Hai mươi năm trước, sau khi thầy hắn bị một người ở Hoa Hạ đánh bại, thanh đao ấy cũng bị đối thủ đánh gãy. Sau đó thầy hắn trở về Đảo Quốc, dung hợp ngũ kim để chế tạo lại đao này. Bất kể là độ sắc bén hay độ dẻo dai đều hơn xa trước kia, được đặt tên là “Diêm Ma đời thứ hai”, cho sư đệ của hắn đem theo bên mình, đến giới võ thuật Hoa Hạ giết thiên tài các nơi.

Nhưng thanh đao truyền kỳ này lại gãy thành nhiều đoạn ở một thành phố loại hai của Hoa Hạ, sư đệ của hắn cũng không thấy tung tích, không rõ sống chết.

Ở trong nhà tranh được lót sàn tatami, rêu xanh phủ đầy tấm lót, từ lâu đã mất đi sự sáng bóng ban đầu, có một số chỗ đã mục, trông như đã trải qua nhiều năm tháng.

Trên tấm tatami, một ông lão mặc áo vải ngồi quỳ gối, gầy chỉ còn da bọc xương, giống như một cái xác khô, nhưng người đàn ông trung niên lại đang nói chuyện với người đó.

Hắn là đệ tử đầu của ông lão, biết rất rõ ông lão đã duy trì tư thế này hơn mười năm.

Suốt năm nghìn ngày này, ông lão chưa từng ăn một lần, rượu cũng không uống, giống như một tảng đá nằm im ở đây. Nếu không phải hơi thở của ông lão vẫn đầy đặn liên tục, hô hấp đều đều, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ rằng ông ta đã về trời.

Đa số người nhìn vào một ông lão gầy gò như vậy chỉ thấy bình thường, bọn họ sẽ không ngờ được người này chính là Kiếm Thánh Đảo Quốc từng tung hoành Đảo Quốc, một mình đến Hoa Hạ khiêu chiến vô số cao thủ - Watanabe Heizou.

Watanabe Heizou không động đậy, miệng cũng không mở, nhưng giọng nói lại truyền vào tai người đàn ông trung niên một cách rõ ràng. Đây là cách nói chuyện bằng bụng mà chỉ có tu vi nội lực cực cao mới có thể sử dụng.

“Hidetatsu, con đang rối loạn, ngồi xuống trước đi!”.

Giọng nói của ông ta không nghe ra được tuổi tác, ông ta khẽ phất tay áo, bụi bặm đá vụn ở phía trước bị gió thổi bay hết, để lộ một vùng đất trống sạch sẽ.

Người đàn ông trung niên tên là Kawasa Hidetatsu, hắn không hề do dự, lập tức ngồi quỳ gối ở dưới đất, điều hòa nội lực, áp chế hơi thở hỗn loạn vì vừa mới chạy tới.

Một lúc lâu sau, hắn điều hòa xong xuôi mới lên tiếng: “Thưa thầy, Diêm Ma đời thứ hai đã gãy, sư đệ cũng không rõ tung tích, e là…”.

Kawasa Hidetatsu quan sát vẻ mặt của Watanabe Heizou, phát hiện trên mặt ông ta không có bất cứ dao động nào, giống như không hề để ý đến chuyện này.

Trong lúc hắn nghi ngờ, cuối cùng Watanabe Heizou cũng mở mắt ra. Một tia sáng lóe lên, giống như ánh kiếm quét qua không trung, chém tới núi đá ở phía trước tạo thành một đường rãnh thật sâu.

Đồng tử của Wakasa Hidetatsu co lại, trong lòng hoảng sợ. Từ lúc mười lăm tuổi hắn đã đi theo Watanabe Heizou học kiếm, được ông ta truyền cho tinh hoa, dựa vào đó chiến đấu với các cao thủ trên khắp Đảo Quốc gần như chưa từng thất bại, nay đã là thiên tài dùng kiếm đầy uy lực ở Đảo Quốc. Hắn cảm thấy tu vi của mình đã gần đạt đại thành, trong các chí tôn võ thuật cũng khó tìm được đối thủ.

Nhưng lúc này hắn mới phát hiện ra mình quá tự mãn. So với Watanabe Heizou, hắn giống như một dòng suối nhỏ giọt, còn Watanabe Heizou thì như đại dương mênh mông, không nhìn thấy bờ bên kia, không đo được sâu cạn.

“Diêm Ma đời thứ hai lại bị người khác dùng sức mạnh làm gãy thành nhiều đoạn, đúng là thú vị!”.

Ông ta nhìn về phía thanh đao Đảo Quốc đã gãy thành nhiều đoạn, lộ ra biểu cảm hứng thú.

“Trận đấu giữa thầy và Diệp Vân Long ở phía Bắc Hoa Hạ năm xưa cũng là trận chiến khó nhất từ khi thầy tu luyện kiếm đạo đến nay!”.

“Trận chiến đó bọn ta đã đánh ba ngày ba đêm mới phân được thắng thua, cuối cùng thầy đi sai một kiếm, Diêm Ma vì chiến đấu lâu ngày không chịu được nữa, cuối cùng bị hỏng. Sau ngày đó, thầy đã mang Diêm Ma trở về Đảo Quốc, dung hợp ngũ kim, chế tạo Diêm Ma đời thứ hai cho sư đệ con, dù là độ sắc bén hay độ dẻo dai đều hơn Diêm Ma”.

“Muốn làm sứt mẻ nó đã phải dùng một lực rất mạnh, huống hồ có thể làm nó gãy thành nhiều đoạn thì Diệp Vân Long của mười mấy năm trước cũng không làm được!”.

“Cho dù là khắp Hoa Hạ hiện nay, cũng chỉ có những người mà võ giả Hoa Hạ gọi là “Tứ Tuyệt” mới có được năng lực này!”.

Ánh mắt ông ta khẽ dao động, hiện lên chút nghi hoặc: “Nhưng thầy thấy lạ là bốn người này đều là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới võ thuật Hoa Hạ, sư đệ con dù đến Hoa Hạ săn giết thiên tài, nhưng suy cho cùng cũng là hậu bối, sao bốn người họ lại ra tay với nó?”.

Ông ta khẽ lắc đầu, không hiểu được.

Wakasa Hidetatsu ở bên cạnh đột nhiên nhớ tới gì đó, đồng tử co lại, vội nói: “Thưa thầy, gần đây giới võ thuật Hoa Hạ xuất hiện một vị chí tôn võ thuật thiếu niên rất có uy thế. Nơi cậu ta xuất hiện lần đầu là Lư Thành, sư đệ cũng chết ở Lư Thành, liệu có phải do cậu ta ra tay hay không?”.

“Chí tôn võ thuật thiếu niên sao?”.

Watanabe Heizou đột nhiên nheo mắt lại.

Wakasa Hidetatsu thấy vậy, vội vàng nói ra toàn bộ tin tức về Diệp Thiên, càng nghe thêm một chuyện, Watanabe Heizou càng tỏ ra kinh ngạc.

“Diệp Lăng Thiên?”.

Ông ta có vẻ cảm khái, khẽ lắc đầu.

“Không ngờ giới võ thuật Hoa Hạ lại xuất hiện một vị cao thủ thiên tài như vậy, so ra giới võ thuật Đảo Quốc của chúng ta đúng là ít nhân tài hơn một chút”.

Giây lát sau, ánh mắt ông ta lạnh lùng trở lại, xua tay.

“Cho dù Diệp Lăng Thiên trở thành chí tôn võ thuật ở độ tuổi thiếu niên, có thể đánh bại sư đệ của con, nhưng Diêm Ma đời thứ hai không thể nào là cậu ta làm gãy được”.

“Mười bảy, mười tám tuổi đã có thể chạm đến cánh cửa chí tôn võ thuật đã quá kinh hãi thế tục, hiếm thấy trên đời”.

“Cậu ta trẻ tuổi như vậy, được xếp vào hàng chí tôn võ thuật hoàn toàn không dễ dàng, còn đánh bại được gia chủ nhà họ Phan ở Vân Kiềm, tư chất hơn người. Nhưng cậu ta không có sức lực đủ để đối đầu với đám người Diệp Vân Long, chắc chắn không thể làm gãy Diêm Ma đời thứ hai”.

Diệp Thiên xuất hiện khiến vị Kiếm Thánh Đảo Quốc tung hoành Đảo Quốc, hai mươi năm trước gần như một mình khiêu chiến cả Hoa Hạ này vô cùng kinh ngạc, nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, ông ta vẫn không hề xem trọng Diệp Thiên. Cho dù Diệp Thiên giết chết được Phan Hoài Uyên, ông ta cũng chỉ hơi dao động, không quá chú tâm đến.

Trong giới võ thuật Hoa Hạ, người có thể khiến ông ta xem trọng thật sự chỉ có một vài vị đứng trên đỉnh cao mà thôi.

Wakasa Hidetatsu nghe ông ta phân tích, vẻ mặt hơi thay đổi, lại nói ra một tin tức gần đây.

“Thưa thầy, có lẽ thực lực của Diệp Lăng Thiên không chỉ dừng ở đó”.

“Một ngày trước, một trong “Tứ Tuyệt” của Hoa Hạ là Tiêu Ngọc Hoàng đã xuống núi, đến Lư Thành khiêu chiến đích danh Diệp Lăng Thiên”.

“Vụt!”.

Hắn vừa dứt lời, một ánh kiếm mạnh mẽ từ trên người Watanabe Heizou dâng lên, thác nước bên cạnh bị một kiếm đáng kinh ngạc đó chặt đứt dòng chảy.

“Tiêu Ngọc Hoàng lại đi khiêu chiến Diệp Lăng Thiên? Hay, hay lắm, thầy đã xem thường Diệp Lăng Thiên rồi!”.

Ông ta đứng dậy, ánh mắt sáng ngời. Mặc dù vóc người ông ta gầy gò thấp bé, nhưng Wakasa Hidetatsu lại cảm giác như có một ngọn núi vô hình chắn trước mặt mình. Hắn chỉ cần bước đi một bước là sẽ bị Thái Sơn đè xuống đầu.

Mảnh vỡ của Diêm Ma đời thứ hai ở dưới đất bỗng bay vút lên. Sau đó một luồng sáng kiếm chém ra từ sau lưng Watanabe Heizou, những mảnh còn lại của Diêm Ma đời thứ hai hoàn toàn bị che phủ trong đó, cuối cùng hóa thành một đống bột vụn kim loại, bay đi theo gió.

Một tay làm vỡ vụn danh đao!

Wakasa Hidetatsu ở một bên vô cùng khiếp hãi, thành kính bái lạy. Nếu nói hắn là cao thủ dùng kiếm mạnh nhất trên đời, thì Watanabe Heizou chính là thần thoại của kiếm.

“Hidetatsu, mau xuống núi với thầy, tiến đến Hoa Hạ!”.

“Thầy muốn đích thân đến nơi xảy ra trận chiến giữa Tiêu Ngọc Hoàng và Diệp Lăng Thiên, sau đó thầy sẽ dẫn con đến thủ đô gặp Diệp Vân Long mạnh nhất giới võ thuật!”.

“Lần này chắc chắn sẽ đặc sắc hơn mười mấy năm trước!”.

Watanabe Heizou chắp tay sau lưng đứng ở rìa vách núi, cúi xuống nhìn dãy núi bên dưới, ý chí chiến đấu trong mắt tăng vọt, kiếm khí lan ra hơn mười trượng xung quanh.

Wakasa Hidetatsu gật đầu đáp lại, hắn biết tay kiếm tuyệt thế từng tung hoành ngạo nghễ đã trở lại. Cuối cùng, vị Kiếm Thánh Đảo Quốc từng khiến nhiều cao thủ hàng đầu Hoa Hạ thất bại thảm hại cũng sắp đặt chân đến vùng đất phương Đông một lần nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK