Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lúc mọi người đều thấp thỏm, thì Joe Nicholas lại khẽ khoát tay, vẻ mặt tươi cười.





Hắn không hề để ý thái độ của Cố Giai Lệ, mà ngược lại đi về phía Cố Giai Lệ, đứng ở trước mặt, nhìn gương mặt xinh đẹp của cô.



vietwriter.vn






Cố Giai Lệ lúc này giống hệ như hắn thấy cô trên màn ảnh, thậm chí người thật lại càng có chút thoát tục, khiến hắn âm thầm gật đầu.





“Giai Lệ tiểu thư, cuối cùng tôi cũng gặp được cô ngoài đời rồi!”





Joe Nicholas khẽ cười, lịch sự khẽ khom người với Giai Lệ.





“Xin thé cho tôi tự mình giới thiệu, tôi là Joe Nicholas, là một người hâm mộ trung thành của cô!”



vietwriter.vn






Hắn giới thiệu, cũng không nhắc đến thân phận người thừa kế gia tộc Nicholas, ngược lại lại nói bản thân là người hâm mộ của Cố Giai Lệ, nếu đổi lại là người khác, chắc hẳn sẽ rất có cảm tình.





Nhưng Cố Giai Lệ, đối với chuyện này lại không hề quan tâm, thậm chí cũng chẳng buồn đáp lời, chỉ nâng chén lên uống trà.





Nhìn thấy phản ứng của Cố Giai Lệ, Joe Nicholas không hề bực tức, mà trong lòng lại rất vui mừng, chính là cô gái kiêu ngạo không nghe lời như vậy, vừa nãy có thể kích thích dục vọng chinh phục và khiêu chiến của hắn, hắn âm thầm quyết định, chắc chắn phải có được cô gái trước mắt này.





Hắn đang định tiếp lời, thì bên cạnh không xa, lại vang lên âm thanh vô cùng không đúng lúc.





“Anh chính là người thừa kế của gia tộc Nicholas gì gì đó?





Chính là anh, muốn cưới Giai Lệ?”





m thanh đột ngột vang lên, mọi người bất giác sang bàn bên cạnh Cố Giai Lệ, chỉ thấy một thanh niên tóc bạch kim, vẻ ngoài bình thường hai tay gối đầu, hai chân gác trên bàn, thái độ vô cùng kiêu căng.





Ở lễ đường nhà họ Cố lớn như vậy, ai lại không ngồi nghiêm chỉnh ngay ngắn, toàn bộ đều là người biết lễ nghi cả mà nhỉ?





Nhưng thanh niên tóc bạc này lại bắt chéo chân ở tiệc thọ lão gia tử nhà họ Cố, như thể không hề coi ai ra gì, càng khiến các quan khách kinh ngạc, bắt đầu suy đoán thân phận người này.





Mà người nhà họ Cố, nhất là Cố Hoài Cổ, khi nhìn thấy thanh niên tóc bạc kia, vẻ mặt lập tức thay đổi.





“Sao có thể?





Tên nhóc này sao vẫn chưa chết?”





Cố Hoài Cổ khẽ nheo mắt, chỉ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.





Tối qua ông ta đã nhờ người mà nhà họ Cố mình thờ phụng, giết chết Diệp Thiên, nhưng lúc này, Diệp Thiên lại lành lặn ngồi đó, ông ta cảm thấy rất khó hiểu.





“Đêm qua anh Hứa cả đêm chưa về, chẳng lẽ là giữa đường gặp phải chuyện gì gấp gáp, nên không thể không rời nhà họ Cố, nên mới không giết chết tên nhóc họ Diệp này?”





Cố Hoài Cổ thầm suy nghĩ, những gì ông ta có thể nghĩ đến cũng chỉ có khả năng này.





Nhưng sao ông ta biết được, người mà nhà họ Cố cung phụng đạt đến vương cấp kia sớm đã bị đánh nát, hóa thành tro bụi rồi chứ.





Ánh mắt Joe Nicholas cũng dừng trên người Diệp Thiên, hắn nheo mắt, ánh mắt chợt lóe chút nguy hiểm.



“Anh là ai?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK