Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng lại hại anh ấy bị chị trách mách một hồi, em muốn quay lại xin lỗi anh ấy!”





Cô gái áo tím nghe vậy, lạnh lùng liếc nhìn: “Chị không quan tâm chuyện tối nay rốt cuộc ra sao, nhưng em đi xin lỗi một kẻ dưới, đây chắc phải là tự hạ thân mình rồi sao?”






Cô ta vốn đã chuẩn bị nghiêm khắc dạy bảo, nhưng nhìn thấy ánh mắt chân thành của La Thanh Chỉ, cô ta cũng không kiên nhẫn khoát tay.





“Thôi vậy, tuyệt đối không có lần sau!”





Nói xong, cô ta tiếp tục đi về phía trước, biến mất trong bóng đêm, La Thanh Chỉ lúc này mới đi đến sân nhỏ chỗ Diệp Thiên.







Diệp Thiên vẫn còn ngồi bên ghế đá uống rượu, La Thanh Chỉ bước nhanh đến bên cạnh cậu, vẻ mặt xin lỗi: “Xin lỗi Diệp Thiên, tôi không ngờ hôm nay chị tôi sẽ quay về, khiến anh phải tủi thân rồi!”





Diệp Thiên lại rót một ly rượu, tự nhiên bình tĩnh nói: “Không sao, cô là cô, chị cô là chị cô, tôi phân biệt rõ ràng!”





Thấy bộ dạng Diệp Thiên không để tâm, La Thanh Chỉ lại càng áy náy, vội vàng giải thích: “Anh đừng để trong lòng, trong lòng tôi, mọi người đều không chia ra cao quý thấp hèn gì cả, nhưng chỉ tôi thì…”





“Chị ấy là chị ruột tôi, tên là La Thanh Hàm, từ nhỏ đã xứng danh là thiên tài đứng đầu trong nhà họ La, chuyện gì cũng đứng nhất, ban đầu chị ấy dùng thành tích đứng đầu bảng xếp hạng sức chiến đấu học viên Khiên Kham mà được Tứ Tượng Tông, một trong lục tông Huyền Môn chọn, thành công trở thành đệ tử nhập môn, bây giờ cũng xếp hạng trong bốn mươi thiên tài đứng đầu của Tứ Tượng Tông, dù nhìn khắp cả Huyền Môn thì thiên phú tu vi và thực lực của chị ấy cũng đủ đứng trong hàng ngũ năm mười người đứng đầu!”





“Đối với chị ấy mà nói, chị ấy luôn theo đổi thân phận và địa vị ngang nhau, đây cũng điểm tôi không đồng ý nhất!”





“Nhưng chị ấy lại là chị của tôi, hơn nữa tu vi cũng mạnh hơn tôi, nên tôi không thể phản bác được thái độ, quan điểm của chị ấy, nhưng sẽ có một ngày, tôi sẽ vượt qua chị ấy!”





“Quả nhiên là Tứ Tượng Tông!”





Diệp Thiên hiểu rõ trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh, chỉ khẽ gật đầu.





La Thanh Chủ lại nói thêm vài câu với Diệp Thiên, thấy Diệp Thiên quả thực không để trong lòng thì mới rời đi, Diệp Thiên cũng lập tức quay người trở về phòng, bắt đầu vận chuyển “Phệ Thiên Cửu Truyền”, trùng tu Phệ Thiên Huyền Khí.





Lúc này tuy là đêm khuya, nhưng trong phòng khách nhà họ La vẫn sáng đèn như cũ, chỉ nhìn thấy La Thanh Hàm và La Không Nhàn đang ngồi trên vị trí chủ trì, vẻ mặt có phần nghiêm trọng.





“Con nói là, lần này con quay về Mai Thành là kế hoạch của Tứ Tượng Tông?”





La Không Nhàn nhíu mày, trầm giọng nói.





“Không sai!”





La Thanh Hàm gật đầu nói: “Không lâu trước đó, một trượng lão của Tứ Tượng Tông con đã từng đến nội môn, trùng hợp trên đường đã gặp người của Hắc Ma Giáo, ông ấy âm thầm nghe được một vài bí mật của Hắc Ma Giáo!”





“Hắc Ma Giáo, hình như đang bí mật lên kế hoạch, chuẩn bị trong vòng một tháng đánh chiếm Mai Thành!”





“Cái gì?”





La Không Nhàn nghe vậy, lập tức lắc đầu: “Chuyện này không thể!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK