Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


“Ở thời kì hoang sơ sáu nghìn năm trước, Hoàng Đế chính là đứa con sao trời của Trái Đất, ông ta là đứa con sao trời đầu tiên của Trái Đất này”.





“Cậu cũng trở thành đứa con sao trời chân chính giống như Hoàng Đế, ở phương diện nào đó, khí tức của hai người sẽ cực kì giống nhau. Chắc chắn là Chúc Dung và Cộng Công đã cảm ứng được khí tức đứa con sao trời từ cậu, lầm tưởng cậu là Hoàng Đế nên mới không hẹn mà cùng đến tìm cậu”.





“Sáu nghìn năm trước, Hoàng Đế là thủ lĩnh của nhân tộc, ông ta đã dùng mưu kế khiến tộc người khổng lồ lửa và người khổng lồ nước tranh đấu với nhau. Hai bên tổn hại nặng nề, nhờ vậy với bảo vệ được nhân tộc yếu đuối. Thế cho nên hai người họ rất căm hận Hoàng Đế, mà Hoàng Đế thì đã rời khỏi Trái Đất từ mấy nghìn năm trước, e rằng bọn họ sẽ tính món nợ này lên đầu cậu”.





“Hoàng Đế là đứa con sao trời đầu tiên? Hơn nữa, ông ta cũng đã rời khỏi Trái Đất?”.





Nghe được tin tức này, ánh mắt Diệp Thiên nghiêm lại, vô cùng kinh ngạc.





Nhưng cậu không kịp hỏi rõ ràng, tiếng quát thô bạo của Chúc Dung đã cắt ngang cuộc đối thoại giữa cậu và linh hồn trái đất.





“Nhóc con, hóa ra cậu cũng là người được Trái Đất tuyển chọn giống như Hoàng Đế. Xem ra cậu là truyền nhân chính thống của Hoàng Đế?”.





Chúc Dung nheo hai mắt lại, ngọn lửa xung quanh bắt đầu chuyển động với tốc độ cực nhanh, hình thành một lốc xoáy lửa sâu không thấy đáy.





Ông ta nắm chặt năm ngón tay, ngọn lửa nhanh chóng ngưng tụ, hóa thành một thanh trường kiếm toàn thân bằng lửa trong lòng bàn tay ông ta. Trên thân kiếm, những hoa văn cổ xưa khó hiểu được khắc một cách chỉnh tề, cả đất trời trở nên vắng lặng.





Ông ta nhìn về phía Cộng Công: “Món nợ cũ giữa tôi và ông sau này hãy tính, bây giờ tôi chỉ muốn tìm tên khốn Hoàng Đế, để ông ta nếm mùi đau khổ và giày vò của ta mấy nghìn năm nay!”.





Cộng Công hừ một tiếng, nhưng lại không trở mặt với Chúc Dung ngay, rõ ràng đã ngầm đồng ý với Chúc Dung.





Sau đó, Cộng Công vung tay, trên mặt biển lập tức hình thành một con rồng nước. Trong rồng nước, ánh sáng lấp lánh tỏa ra tứ phía, một thanh trường mâu xưa cũ, toàn thân màu xanh sẫm xuất hiện.





Phượng Sí Lưu Thủy Kích! Một trong những vũ khí tôn quý của tộc người khổng lồ nước!





Cộng Công khẽ bắt lấy Phượng Sí Lưu Thủy Kích vào tay, sau đó chỉ vào Diệp Thiên.





“Nói ra nơi ở của Hoàng Đế, nếu không, cho dù cậu là đứa con sao trời của Địa Cầu, bọn ta cũng sẽ giết chết!”.





Đứa con sao trời đối với những tu sĩ khác trên Trái Đất là một tồn tại vô địch, nhưng với Chúc Dung và Cộng Công, những thủ lĩnh chủng tộc hoang sơ được sinh ra theo sức mạnh tự nhiên trên Trái Đất, lại không có gì phải kiêng dè.





Theo bọn họ thấy, Diệp Thiên còn kém xa Hoàng Đế của sáu nghìn năm trước.





Đối diện với uy thế ngút trời của hai người họ, Diệp Thiên lại bình tĩnh vô cùng, nở nụ cười nhàn nhạt.





image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK