Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ồ?"

Diệp Thiên hơi nhướng mắt, ánh mắt cậu lóe lên.

Từ sau khi giao đấu với viện trọng tài, cho dù không quan tâm nhưng cậu phải thừa nhận rằng mình xem như cũng đã thực sự hiểu rõ sức mạnh khủng khiếp bên trong tổ chức này.

Nhìn ra khắp Hoa Hạ, e rằng cao thủ bán bộ siêu phàm cũng chỉ có hai người là Diệp Vân Long và Tiêu Ngọc Hoàng, đây đã là những tồn tại đỉnh cao rồi. Nhưng bên trong viện trọng tài, bọn họ mới chỉ là những chiến binh ở cấp bậc cơ bản nhất, tùy tiện tập hợp lại với nhau để vây giết cậu thôi.

Không chỉ vậy, sự tồn tại của cảnh giới siêu phàm đã không xuất hiện trên thế giới trong gần năm mươi năm nay rồi. Cảnh giới siêu phàm chỉ được coi như sự tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.

Nhưng nghe giọng điệu của Evelyn, cho dù là cao thủ ở cảnh giới siêu phàm cũng không phải là cảnh giới cao nhất trong viện trọng tài. Dường như đó cũng chỉ là một cảnh giới phổ thông, không có gì gọi là hiếm hoi cả.

Có thể thấy, bên trong viện trọng tài thật sự là sâu như biển, nhìn thoáng qua khó có thể thấy được toàn cảnh, ngay cả Diệp Thiên cũng không đoán được bên trong viện trọng tài rốt cuộc tồn tại bao nhiêu cao thủ vô danh.

"Đế Vương, tôi đi lại trong Thế Giới Hắc Ám, viện trọng tài cũng xem như là một thế lực hắc ám kinh khủng nhất hiện nay. Chỉ có duy nhất một mình tôi có con đường đặc biệt để tìm hiểu nắm bắt về tổ chức này”.

Chúa Tể Hắc Ám khẽ di chuyển ánh mắt, dùng chân khí truyền vào tai Diệp Thiên, chỉ có Diệp Thiên có thể nghe thấy những gì hắn nói.

"Cậu đã giết chết cùng lúc bảy trọng tài viên ở Kiềm Tây, điều này đối với viện trọng tài mà nói chính là cục diện một mất một còn với cậu. Chắc chắn họ sẽ nghĩ đủ mọi cách để dồn cậu vào chỗ chết. Điểm này tin rằng cậu còn rõ hơn tôi!”

"Biết càng nhiều về đối thủ đối với cậu chỉ có lợi chứ không hề có hại!”

Diệp Thiên đứng yên tại chỗ, sau khi suy nghĩ một hồi, đột nhiên cậu khẽ cười nói.

"Chúa Tể Hắc Ám, ông khá thú vị đấy!”

Cậu chỉ ngón tay về phía Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân.

"Vốn dĩ hôm nay hai người chắc chắn sẽ chết!"

"Nhưng nể tình điều kiện mà thủ tĩnh của các người đưa ra, tôi tha cho các người một mạng!”

"Từ hôm nay, cho dù là hai người các ông hay những người khác thuộc Thế Giới Hắc Ám cũng đừng bao giờ xuất hiện ở trước mặt tôi nữa, nếu không nhìn thấy người nào tôi sẽ giết người đó!"

"Mang tất cả đám thủ hạ khó coi kia đi đi. Dọn sạch sẽ hết thi thể, vết máu cho tôi. Nếu còn để lại chút vết tích nào thì tôi sẽ giết hết cả họ nhà các người!”

Diệp Thiên ra lệnh, tiếng hét của cậu giống như sấm sét bên tai.

"Cút!"

Chung Li Mị và Cô Tinh Tà Quân bị sức mạnh bộc phát trong giọng nói của cậu khiến cho nôn ra máu, ánh mắt sợ hãi cùng cực.

Bọn họ nhìn về phía Chúa Tể Hắc Ám, nhưng Chúa Tể Hắc Ám dường như không để ý đến họ, chỉ nhìn về phía Diệp Thiên. Hai người lập tức gào lên, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện, đem tất cả xác chết của mười một Địa Sát đi, đồng thời lau sạch toàn bộ vết máu bằng nội lực của mình. Tất cả đã được dọn dẹp sạch sẽ và ngay lập tức, toàn bộ khu vực sạch sẽ như cũ, chỉ có những mảnh đá vỡ còn sót lại.

Đội hình rầm rộ của Thế Giới Hắc Ám trước đó nay chỉ còn lại một mình Chúa Tể Hắc Ám, không còn thấy tăm hơi của những người còn lại đâu nữa.

Kỷ Nhược Yên, Liễu Như Thành, Lục Chí Văn đều cảm thấy sợ hãi và thầm than thở. Chỉ là một cái phất tay, một câu nói đã đẩy lùi tất cả. Một cái tên được đưa ra đã khiến cao thủ ở cảnh giới siêu phàm cũng phải lùi ba phần. Thế nào gọi là mạnh? Như thế này chính là sức mạnh thực sự đó!

Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Nhược Tuyết khẽ chớp chớp, cô vẫn chưa hoàn hồn lại được. Cô ấy chưa từng nghĩ ‘Cục Đá’ của mình lại là một anh hùng cái thế áp đảo quần hùng như thế.

"Tôi đã thả người đi rồi, hi vọng điều mà ông chuẩn bị nói với tôi đủ để làm tôi hài lòng!”

Diệp Thiên một tay đút túi, ánh mắt lãnh đạm.

Hai cao thủ hàng đầu đứng đối diện với nhau. Cho dù là thiên tài đỉnh cao trong giới võ thuật Hoa Hạ như Kỷ Nhược Yên hay những cao thủ chí tôn võ thuật xếp đầu bảng như Quách Dương, Lục Thiên Thư cũng đều không có tư cách mở miệng xen vào. Họ lần lượt đứng yên tại chỗ, không hề động đậy.

Môi của Chúa Tể Hắc Ám hơi uốn cong, nhưng những người còn lại có mặt đều không nghe thấy bất kỳ thanh âm nào, chỉ có Diệp Thiên là có thể nghe thấy.

"Đế Vương yên tâm, cái mà tôi nói chắc chắn là thứ bí mật của viện trọng tài mà cậu chưa từng nghe nói tới!”

Giọng nói của hắn truyền đến tai Diệp Thiên, Diệp Thiên dang hai tay ra, ra hiệu cho hắn tiếp tục.

"Thực ra nguồn gốc thực sự của cái gọi là viện trọng tài không hề rõ ràng, nhưng nó đã đứng trên thế giới gần ba trăm năm. Phía sau Chiến tranh thế giới thứ nhất và Chiến tranh thế giới thứ hai đều có bóng dáng của viện trọng tài!”

"Giáo hội Anh Đình lớn nhất thế giới hồi đó đã có một trận chiến với viện trọng tài, nhưng khi đó, Giáo hội Anh Đình vốn được rất nhiều cao thủ trên thế giới coi trọng đã thua tan nát. Điều này cũng trực tiếp dẫn đến sự suy tàn của Anh Đình trong thế kỷ trước, cuối cùng quyền bá chủ thế giới đã chuyển sang Mễ Quốc!”

"Và sau cuộc chiến đó, viện trọng tài chính thức trở thành Tổ chức hắc ám số một thế giới. Ai cũng biết điều đó nhưng nội bộ của họ lại vô cùng thần bí!”

Ánh mắt Chúa Tể Hắc Ám sắc lạnh, hắn tiếp tục: "Mặc dù không ai bên ngoài viện trọng tài biết nội bộ của họ, nhưng tôi có cách đặc biệt của riêng mình. Theo như tôi được biết, trong viện trọng tài, hệ thống phân cấp rất nghiêm ngặt, mối quan hệ giữa các cấp trên, cấp dưới rõ ràng. Bất kỳ ai cũng không được làm trái mệnh lệnh của cấp trên!"

“Các cấp bậc đại khái được chia thành bốn loại, trong đó cấp thấp nhất là trọng tài viên!"

Diệp Thiên khẽ gật đầu, bảy người vây giết cậu ở Kiềm Tây lần trước đều là trọng tài viên, xem ra những người này quả thực không phải cao thủ trong viện trọng tài.

Giọng nói của Chúa Tể Hắc Ám lại vang lên: "Cấp trên trọng tài viên được gọi là trọng tài viên tinh anh!"

"Không có nhiều khác biệt về cấp bậc giữa trọng tài viên tinh anh và trọng tài viên, nhưng trọng tài viên tinh anh có nhiều đặc quyền hơn trọng tài viên. Một số trọng tài viên tinh anh đặc biệt thậm chí có thể ra lệnh cho các trọng tài viên bình thường và được tôn trọng!"

"Khoảng cách lớn nhất giữa trọng tài viên tinh anh và trọng tài bình thường chính là sức mạnh!"

"Muốn trở thành trọng tài viên tinh anh, yêu cầu tối thiểu chính là phải bước vào cảnh giới siêu phàm!"

"Theo tôi biết, trong viện trọng tài có lẽ có không dưới năm mươi trọng tài viên tinh anh!"

Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt hơi ngưng lại: "Ồ?"

Nghe được những gì Chúa Tể Hắc Ám nói, ngay cả cậu cũng phải có chút kinh ngạc, điều này có nghĩa là mỗi một trọng tài viên tinh anh đều là cao thủ cảnh giới siêu phàm. Mà trong viện trọng tài, trọng tài viên tinh anh mới ở cấp bậc thứ hai. Lai lịch của viện trọng tài đáng sợ hơn những gì cậu đã tưởng tượng.

"Bên trên những trọng tài viên tinh anh là những người quản lý cấp cao thực sự của viện trọng tài. Những người như vậy được gọi là trưởng trọng tài!"

"Mỗi trưởng trọng tài quản lý ít nhất ba mươi trọng tài viên và năm trọng tài viên tinh anh. Các mệnh lệnh của người đó, miễn là dưới quyền của trưởng trọng tài, phải được thi hành và không được vi phạm!"

"Về phần thực lực của trưởng trọng tài thì tôi cũng chưa nắm rõ!"

Hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại, cậu cũng có khái niệm chung về vị trí gọi là trưởng trọng tài này, có thể quản lý trọng tài viên tinh anh và trọng tài viên bình thường, muốn những người này tâm phục khẩu phục, ngoại trừ thân phận cao hơn thì còn cần một sức mạnh tuyệt đối có thể trấn áp được mọi người.

Sức mạnh của trưởng trọng tài phải cao hơn các trọng tài viên tinh anh và khó có thể ước lượng được mức độ sức mạnh của người thuộc cấp bậc này.

Cậu nhoẻn miệng cười không mấy kiêng dè và hỏi tiếp: “Ông đã nói ba cấp độ rồi, vậy còn cấp độ cuối cùng thì sao?”

Đồng tử của Chúa Tể Hắc Ám co rút lại, vẻ mặt của hắn hơi ngưng lại trong chốc lát.

Dường như thật lâu sau hắn mới điều chỉnh lại được tâm trạng, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi sâu xa.

"Cấp cuối cùng, đó chính là chủ nhân chân chính của viện trọng tài, họ được gọi là..."

"Mười sáu Thẩm phán vương!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK