Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xã hội, hiện thực sao?”.

Tiếu Văn Nguyệt cười gượng.

“Mẹ, nếu người con thích có năng lực rất cao thì sao?”.

Hà Tuệ Mẫn nhíu mày, gật đầu: “Người con thích vô cùng ưu tú, năng lực xuất chúng đương nhiên là tốt nhất!”.

“Nhưng với xuất thân và gia đình của con, nửa kia của con ít nhất cũng phải có máu mặt. Nhỏ cũng phải là quản lý một vùng, lớn thì là quan chức của một thành phố, hoặc là nhân tài kinh doanh, đứa con của trời, như vậy mới xứng với con được”.

“Mẹ biết Tiểu Thiên là một đứa rất đặc biệt, nhưng ngoài việc cậu ấy có chút bản lĩnh, có sự kiêu ngạo trời sinh, mẹ chưa thấy cậu ấy có chỗ nào đáng để khen”.

“Nội tâm cậu ấy kiêu ngạo, nói trắng là tự phụ, chưa bao giờ để ai vào mắt, hành sự độc lập, gần như không có giao lưu gì nhiều với người xung quanh. Tính cách như vậy bất kể là ở giới quan chức nhà nước hay ở thương trường đều định sẵn sẽ bước đi rất khó khăn”.

“Thành tựu trong tương lai của cậu ấy gần như liếc mắt qua là có thể thấy ngay được, những gì con cần, cậu ấy không thể cho con đâu”.

Tiếu Văn Nguyệt ngơ ngẩn cả người, Hà Tuệ Mẫn kéo tay cô ta, dịu dàng nói: “Nguyệt Nguyệt, đương nhiên mẹ không phản đối con có người con thích, nhưng nói thật, mẹ cảm thấy con và Tiểu Thiên sẽ chẳng đi đến đâu cả”.

“Sau này con sẽ có vô số thanh niên xuất sắc theo đuổi, giống như anh Thần Quang của con vậy. Mà trong số những thanh niên xuất sắc này, Tiểu Thiên quả thật rất nhỏ bé. Cho dù con thật sự cố chấp muốn ở bên cậu ấy, sau này cũng chỉ mang lại đau khổ vô tận cho người kia mà thôi”.

Xưa nay Tiếu Văn Nguyệt chưa từng cho rằng Hà Tuệ Mẫn sẽ nói những chuyện này với cô ta. Trước đây, cô ta chỉ xem Hà Tuệ Mẫn là một người mẹ dịu dàng dễ tính, có thể giúp đỡ bố trong sự nghiệp, nhưng không ngờ Hà Tuệ Mẫn lại đầy trí tuệ, có thể nhìn thấu mọi chuyện như vậy. Bây giờ cô ta mới hiểu, vì sao bố Tiếu Lâm tung hoành thương trường nhưng vẫn kính nể Hà Tuệ Mẫn, địa vị trong gia đình thậm chí còn thấp hơn Hà Tuệ Mẫn.

“Nguyệt Nguyệt, mẹ không có ý nói Tiểu Thiên không tốt, chỉ là cậu ấy không hợp với con. Sau này cậu ấy không thể đưa con đứng dưới ánh đèn rực rỡ, càng không đủ năng lực để chắn gió che mưa cho con”.

“Người con cần là thanh niên xuất sắc như Thần Quang!”.

Hà Tuệ Mẫn thầm thở dài. Bà ấy đã sớm nhìn ra đặc điểm trên người Diệp Thiên, tính cách của Diệp Thiên hoàn toàn không hòa hợp với xã hội này, như vậy Diệp Thiên sẽ khó mà có chỗ đứng trong giới kinh doanh.

Thành tích của Diệp Thiên ở trường học cũng không có gì nổi bật, thậm chí còn hay vắng mặt trong tiết học, kì thi tháng trước cũng không tham gia, như vậy thì cơ hội Diệp Thiên theo chính trị gần như bằng không.

Nếu thật sự tính đâu ra đấy thì Diệp Thiên cũng chỉ có con đường nhập ngũ làm lính mà thôi. Nhưng với tính cách kiêu ngạo, không biết hòa hợp của Diệp Thiên, cho dù nhập ngũ cũng không thể xây dựng quan hệ tốt với người xung quanh, càng không biết giao thiệp với cấp trên, e rằng làm nửa đời người cũng chỉ đến binh nhất, làm sao có thể bảo đảm hạnh phúc cho Tiếu Văn Nguyệt?

Giới kinh doanh, giới chính trị hay quân đội, Diệp Thiên đều không có tài năng nào có thể sử dụng được, đồng nghĩa đã cắt đứt tiền đồ. Đứa con rể như vậy đừng nói là Tiếu Lâm không xem trọng, ngay cả bà ấy cũng sẽ không đồng ý. Cậu làm sao xứng đôi với cô chủ nhà họ Tiếu - Tiếu Văn Nguyệt được chứ?

Bà ấy không muốn nhìn thấy con gái mình sau này phải chịu khổ cùng với Diệp Thiên, lại còn bị người ta khinh thường.

“Phù!”.

Tiếu Văn Nguyệt thở ra một hơi. Cho đến bây giờ, trừ bản lĩnh của Diệp Thiên ra, điều khiến cô ta rung động nhất là tài đàn piano của Diệp Thiên. Trình độ của cậu đủ để xếp vào hàng đỉnh cao quốc tế, nhưng cho dù Diệp Thiên lấy đó làm phương hướng phát triển thì cuối cùng cũng chỉ trở thành nhà soạn nhạc lừng danh quốc tế mà thôi, vẫn còn thua kém tiêu chuẩn chồng sắp cưới của cô ta nhiều lắm.

Cô ta ngây ra trong chốc lát, vết nước mắt trên mặt khô lại, tâm trạng của cô ta cũng hoàn toàn bình phục trở lại.

“Mẹ, lời mẹ nói, con đều đã nhớ rõ!”.

“Mẹ yên tâm, con biết sau này con nên làm gì rồi”.

Trong mắt cô ta ánh lên vẻ kiên định. Diệp Thiên vốn rất thờ ơ với cô ta, chưa từng để tâm đến cô ta, cô ta cần gì phải nhớ mãi không quên cậu?

Sở Thần Quang mới nên là bến đò của cô ta, có lẽ thử hẹn hò với Sở Thần Quang, cô ta sẽ quên được Diệp Thiên.

“Con hiểu được thì tốt, mẹ tin con gái của mẹ là người thông minh nhất!”.

Hà Tuệ Mẫn cười dịu dàng, trên mặt đầy vẻ cưng chiều. Đây là đứa con gái duy nhất của bà ấy, là niềm kiêu hãnh cả đời bà.

“Được rồi, mau đi rửa mặt đi, bạn bè con vẫn đang đợi con ở Seville đấy!”.

Hà Tuệ Mẫn vỗ vai Tiếu Văn Nguyệt, bấy giờ Tiếu Văn Nguyệt mới vội vàng đến nhà vệ sinh rửa mặt. Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, hai người cùng nhau quay lại phòng VIP ở Seville.

Bọn họ mượn cớ đi mua chút đồ dùng cá nhân, không nhắc tới chuyện Diệp Thiên. Trên bàn tiệc, Tiếu Văn Nguyệt cố gắng không nghĩ tới Diệp Thiên, cố gắng trở nên tự nhiên hơn. Sau mấy ly rượu, cô ta cũng tạm thời quên đi phiền muộn.

Sau bữa tiệc, Sở Thần Quang chủ động nói: “Mọi người, hôm nay là sinh nhật của Nguyệt Nguyệt, tôi có chuẩn bị một bữa tiệc riêng tại biệt thự số 7 ở “Thiên Đường Vạn Giang”, chúng ta cùng nhau đến đó chúc mừng sinh nhật Nguyệt Nguyệt, mọi người thấy thế nào?”.

“Biệt thự số 7 ở Thiên Đường Vạn Giang?”.

Trong giây lát, ngay cả Tiếu Lâm cũng bị dao động bởi câu nói đó.

Âu Hạo Thần ở bên cạnh có vẻ đăm chiêu, không nhịn được hỏi: “Anh Sở, anh đang nói đến “Thiên Đường Vạn Giang” xa hoa nhất thành phố đấy sao? Khu biệt thự giá cao ngất đó á?”.

Sở Thần Quang gật đầu, mọi người lại kinh ngạc.

Biệt thự ở Thiên Đường Vạn Giang cho dù là căn biệt thự số 36 cuối cùng cũng là căn nhà cực kì cao cấp, có thể ở căn số 7 thì mức độ xa hoa chắc chắn phải đạt đến trình độ khó tưởng tượng.

Lí Tinh Tinh lập tức giơ tay hưởng ứng: “Anh Thần Quang đã mời thì đương nhiên phải đi rồi!”.

Mấy người Đỗ Giai Giai, Vương Hiên, Âu Hạo Thần cũng rất kích động, ai cũng muốn đến mở mang tầm mắt, chỉ có Lí Thu Hà là có vẻ bình tĩnh.

Tiếu Lâm và Hà Tuệ Mẫn vốn cũng muốn đến xem căn biệt thự cao cấp này, nhưng nghĩ tới mấy đứa trẻ đến đó để tổ chức tiệc thì đành xua tan ý nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK