Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh




“Đối diện với khoa học công nghệ cao của các nước với những vũ khi hủy diệt hàng đầu, dựa vào một chút võ đạo cỏn con thì cuối cùng cũng trở thành cát bụi của lịch sử mà thôi!”





“Cuộc chiến này, gia tộc chúng tôi thắng .Từ nay về sau sẽ không còn ai có thể trở thành chướng ngại vật của Hợp Chúng Quốc nữa rồi!”






Khu vực Thái Bình Dương, trong phạm vi 30 hải lý của đảo Gilbert, một mùi thịt thối tanh tưởi bốc lên. Xác cá tôm nổi bập bềnh trông không khác gì địa ngục trần gian.





Một luồng sáng lao xuyên qua không gian tạo thành một bóng hình sừng sững, chân đạp xuống đất.





Đây là một người đàn ông phương Tây tóc vàng, mắt xanh mang vẻ tuấn tú toát lên vẻ kiêu ngạo.







Người này quét nhìn một lượt, đôi mắt vô cùng lạnh lùng. Xung quanh chỉ thấm đẫm mùi của sự chết chóc nhưng không ám được chút nào lên người này. Một luồng sáng màu nhạt bao trùm khiến cơ thể người đàn ông giúp cơ thể dường như cách biệt với không gian xung quanh.





“Bom phá hủy oxy, hừ!”





Người đàn ông rơi vào trầm lặng sau đó nhếch miệng cười: “Xem ra việc làm của gia tộc Vanvleet đã không hề công cốc!”





Người đàn ông nhìn mặt nước dưới chân, đôi mắt ánh lên vẻ tiếc nuối.





“Diệp Lăng Thiên, với một kẻ mạnh như cậu, tôi thật sự trông đợi một trận chiến khác, đáng tiếc, đây lại không phải cuộc chiến một chọi một. Thứ mà chúng tôi cần là sự thắng lợi tuyệt đối!”





“Có trách thì hãy trách cậu quá mạnh. Đến mức chúng tôi phải tập trung toàn bộ sức mạnh quân đội mới có thể trấn áp được cậu!”





Người này vừa dứt lời thì đột nhiên xoay tay về một phía.





Nước bỗng chuyển động giống như có một bàn tay từ trên trời giáng xuống tách mặt nước ra làm hai tạo ra một cái rãnh dài hàng trăm mét.





Ở đầu kia của rãnh nước, một bóng hình đang nằm im ở đó, nhắm mắt như đang ngủ. Đó chính là Diệp Thiên.





Người đàn ông tóc vàng đanh mắt sau đó nâng tay lên. Cơ thể của Diệp Thiên cũng bị kéo theo và từ từ nổi lên không trung.





Lúc này Diệp Thiên đã tắt thở. Cơ thể không còn chút sức mạnh nào. Hoàn toàn chìm vào im lặng. “Xem ra, cậu đã chết thật rồi!”





Người đàn ông tóc vàng nhìn thấy vẻ im lìm của Diệp Thiên thì cảm thán.





“Diệp Lăng Thiên, với một người như cậu, di thể cũng nên nhận được sự đối đãi tốt, nhưng đáng tiếc cậu lại là kẻ địch của chúng tôi!”





“Hôm nay, tôi dùng Hoàng Kim Chiến Thần Trận trấn áp cơ thể và thần hồn của cậu xuống biển, để cậu vĩnh viễn không thoát ra được.





Đúng lúc này, người đàn ông tóc vàng tập trung sức mạnh rồi hóa thành một luồng sáng màu vàng và ở gần đó xuất hiện một người khổng lồ cao to hàng trăm mét.





Người khổng lồ giống như một chiến thần đứng ngạo nghễ giữa đất trời mang theo sự uy nghiêm vô cùng. Người đàn ông tóc vàng nâng tay lên, người đàn ông khổng lồ kia cũng nâng tay lên theo và sau đó là đập mạnh xuống người Diệp Thiên.








20220327033551-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK