Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ gọi thẳng tục danh Cố Hoài Cổ, mà còn muốn Cố Hoài Cổ chủ động đến tìm ngay tại lâu đài nhà họ Cổ, thái độ đảo khách thành chủ như vậy thì không thể dùng từ “ngạo mạn” để hình dung được nữa, quả là mất trí điên rồ.





Nhìn khắp Tây Âu này, người thuộc thế trẻ dám yêu cầu Cố Hoài Cổ chủ động gặp mặt mình thì còn chưa ra đời đâu, Diệp Thiên chỉ là một tên nhóc hôi sữa đến từ Hoa Hạ, có đức gì lại dám ngạo mạn như vậy chứ?





Cố Lăng Hiên không chịu đựng được nữa, muốn phát giận thì Cố Tử Kỳ - thân là nhân vật thống lĩnh nhà họ Cố đời thứ ba lại vươn tay ra, ngăn cản Cố Lăng Hiên.



vietwriter.vn






Cô ta nhìn Diệp Thiên, đôi mắt khẽ lóe sáng đầy lạnh lùng.





“Cậu bạn trẻ này, không biết xưng hô thế nào?”





Diệp Thiên chưa từng liếc nhìn Cố Tử Kỳ, lạnh nhạt nói: “Diệp Thiên?”






vietwriter.vn



“Diệp Thiên?”





Nghe thấy câu trả lời của Diệp Thiên, Cố Tử Kỳ hạ giọng thì thầm tựa như đang suy tư gì đó, trong vòng quan hệ của Cố Giai Lệ, nào có nhân vật lợi hại tên Diệp Thiên chứ.





Một lúc sau, cuối cùng cô ta cũng đáp lại, ánh mắt có chút khinh thường.





“Diệp Thiên? Tôi còn tưởng là nhân vật nổi danh nào tới thăm, thì ra cậu chính là Diệp Thiên!”





Diệp Thiên nghe vậy, khẽ nâng mắt, cười như không cười.





“Nghe giọng điệu của cô… hình như đã biết tôi là ai rồi?”





Cố Tử Kỳ khẽ nhếch miệng đầy thâm ý, khẽ hé miệng.





“Nhà họ Cố tôi tuy ở Tây Âu nhưng vẫn có mạng lưới tình báo nắm giữ tình hình trong Hoa Hạ!”





“Quan hệ của cậu và Cố Giai Lệ, chúng tôi biết rõ rành rành, chỉ là với thân phận của cậu, nói chuyện như vậy ở nhà họ Cố tôi thì có chút không thích hợp nhỉ?”





Ánh mắt cô ta lấp lánh, nhìn thẳng Diệp Thiên, sự coi thường càng rõ rệt hơn.





“Ồ?”





Nhìn thấy dáng vẻ Cố Tử Kỳ như vậy, Diệp Thiên lại có chút nghi hoặc. Nghe giọng điệu Cố Tử Kỳ thì có vẻ như biết cậu là ai, nhưng nếu đám người Cố Tử Kỳ biết rõ thân phận thật sự của cậu thì lúc này hẳn sẽ không có thái độ này, đừng nói là Cố Tử Kỳ, cho dù là người đứng đầu nhà họ Cố như Cố Hoài Cổ cũng sẽ bước ra khom người cúi chào.





Nhưng phản ứng lúc này của Cố Tử Kỳ, lại khác hoàn toàn tưởng tượng của Diệp Thiên, rõ ràng Cố Tử Kỳ không hề biết thân phận thật sự của cậu.





Cậu lại vô cùng tò mò, nghe giọng điệu Cố Tử Kỳ thì giống nhưng nhận ra cậu, nhưng rốt cuộc cả nhà họ Cố này đã nắm giữ được tài liệu nào về cậu?





Trong lúc cậu đang nghi ngờ, phía trước truyền đến âm thanh xôn xao, chỉ nhìn thấy một người trung niên, bước đi như rồng như hổ, từ trong đám người bước ra, đi đến nơi này đứng ngay phía trước Diệp Thiên và Cố Giai Lệ.





Nhìn thấy người này xuất hiện, Cố Giai Lệ đột nhiên siết chặt tay, cảm xúc kích động.





Diệp Thiên cũng nâng mắt nhìn người trung niên, lập tức đã biết rõ thân phận người này.





Gia chủ hiện tại của nhà họ Cố - Cố Bân, cũng chính là bố ruột của Cố Giai Lệ.





“Bác cả!”



Cố Tử Kỳ và Cố Lăng Hiên đều khẽ cúi đầu với Cố Bân, giọng điệu vô cùng tôn kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK