Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.




Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.




Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.




Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.




Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.




Phong Hậu nhíu mày, đang định lên tiếng thì một giọng nói đột nhiên vang lên từ cửa vào đại sảnh.





“Không cần hỏi nữa, Hiên Viên Điện chúng ta có lụn bại thế nào cũng không đến lượt một người ngoài ở đây ra lệnh!”.





Giọng nói vang to, mọi người đều sững sờ, sau đó lần lượt quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh, chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc áo màu tím đang chắp tay đi đến.





Thân hình ông ta cao ráo, gương mặt tuấn tú, ánh mắt kiêu ngạo, lần lượt nhìn quanh tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại ở chỗ Diệp Thiên.





“Tôi vừa về đến Hiên Viên Điện đã nghe nói có Thần Tử gì đó đến. Cứ tưởng là nhân vật thế nào, bây giờ xem ra chỉ là một kẻ hậu bối thiên phú tạm được mà thôi!”.





“Nghìn năm lịch sử của Hiên Viên Điện sẽ không để một người ngoài không hiểu gì như cậu hủy diệt trong phút chốc!”.





Từ khi đến Hiên Viên Điện tới nay, Diệp Thiên nể mặt Hoàng Đế nên luôn đối xử khách khí với bọn họ. Bây giờ, người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện đã dùng lời nói sắc bén áp bức, không hề khách khí, chất chứa sự kỳ thị, khiến ánh mắt cậu sầm xuống.





“Ông là ai?”.





Người đàn ông trung niên nghe Diệp Thiên hỏi thì khịt mũi hừ lạnh, trong mắt lóe lên tia sáng.





“Tôi là điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện, Mạc Vấn Thương!”.





Ông ta nhấc tay, chỉ vào nơi Diệp Thiên đang ngồi.





“Bất kể cậu có phải Thần Tử trong lời tiên đoán của Hoàng Đế hay không, bất kể trước kia cậu có cứu Phong Hậu tỉnh lại hay không, cậu vẫn chưa đủ tư cách để ngồi vào vị trí đó!”.





“Xuống đây cho tôi!”.





Dứt lời, năm ngón tay ông ta mở ra, giữa lòng bàn tay lập tức tuôn ra một lực hút mạnh mẽ, ập thẳng xuống Diệp Thiên.











“Ầm!”.


Mạc Vấn Thương nhấc tay, lực hút mạnh mẽ tuôn ra, nhắm thẳng về phía Diệp Thiên, sau đó phong tỏa không gian xung quanh cậu. Nhìn tư thế này giống như định kéo Diệp Thiên từ ghế chủ xuống.





Những người khác đều nghiêm mặt, nhưng lại không có vẻ gì quá kinh ngạc. Từ sau khi Hoàng Đế rời đi, Mạc Vấn Thương nắm giữ chức vụ điện chủ Hiên Viên Điện đã một nghìn năm, bọn họ đã quen với hành động và tính cách của Mạc Vấn Thương.





Ánh mắt Diệp Thiên sa sầm, trong lòng đã có chút mất kiên nhẫn. Từ khi đến Hiên Viên Điện này, sự tình biến chuyển liên tục không nói, bây giờ điện chủ Hiên Viên Điện vừa xuất hiện đã ra tay với mình. Mặc dù không tính là sát thương ác ý, nhưng chỉ dựa vào chuyện Mạc Vấn Thương muốn kéo cậu từ ghế chủ xuống đủ để chứng minh Mạc Vấn Thương không định nể mặt cậu.





Cậu đang định ra tay, Phong Hậu ở bên cạnh lại phất tay áo, sức mạnh mạnh mẽ quét ngang tới, đánh tan lực hút đó.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK