Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh




Người đó là trưởng lão truyền công có địa vị cao nhất nhà họ Long trừ Long Đoạn Tung ra, tu vi chỉ thua kém Long Đoạn Tung. Đôi mắt đục ngầu của ông ta nhìn về phía Long Đoạn Tung, đợi quyết định của Long Đoạn Tung.





“Haizz!”.






Ánh mắt Long Đoạn Tung vô cùng sâu xa, nhìn sông núi chín vạn dặm, sắc mặt thay đổi liên tục.





Chốc lát sau, ông ta mới khẽ lắc đầu: “Tôi vốn cho rằng đã tìm được một sự giúp đỡ tốt nhất có thể đưa nhà họ Long đi lên đỉnh cao lần nữa, nhưng bây giờ xem ra dù là vận mệnh pháp tắc cũng không đứng về phía nhà họ Long chúng ta!”.





“Mất đi Diệp Lăng Thiên, nhà họ Long chẳng khác nào mất đi một cánh tay, muốn xưng hùng ở thế giới quái vật cùng vùng dậy như ngày nay thì khó như lên trời”.







Nói đến đây, sự tiếc hận trong mắt ông ta tan biến hoàn toàn, giọng nói đầy quả quyết.





“Truyền lệnh xuống, trấn thủ ở nhà họ Diệp thêm một tháng. Trong vòng một tháng này, tôi sẽ đi tìm một đồng minh mạnh khác!”.





“Một tháng sau, tất cả rút khỏi nhà họ Diệp!”.





Trưởng lão truyền công nghe vậy thì gật đầu, lại biến mất trong hư không một lần nữa.





Long Đoạn Tung phất tay áo, nhìn về phía núi Trường Bạch ở xa xa.





“Diệp Lăng Thiên, cậu không nghe lời khuyên của tôi, tự tìm đường chết, đó là số mệnh!”.





“Nếu đã như vậy, tôi chỉ đành mời lão quái vật đó xuống núi thôi!”.





Ông ta liếc mắt nhìn lầu gác nhà họ Diệp, giẫm mạnh chân xuống, hóa thành một dải cầu vồng bay đi.





Ở sân sau nhà họ Diệp, mười bóng người ngồi khoanh chân vô cùng yên lặng. Một trong số đó là Mộ Dung Vô Địch được vinh danh là “tấm gương sáng”. Khí tức ông ấy thâm sâu, ngồi ở chính giữa, mơ hồ áp đảo chín người xung quanh.





Giây lát sau, chín cao thủ phương Tây từng tung hoành thiên hạ, khuấy động gió mây đó bỗng mở mắt ra, gần như là cùng một lúc. Bọn họ đều quay đầu nhìn sang đối phương, trong mắt lóe lên vẻ bàng hoàng và khó tin.





Bọn họ từng là những Trưởng thẩm phán xếp hạng cao nhất trong viện trọng tài, nhưng lại bị Diệp Thiên gieo hạt mầm tâm hỏa vào cơ thể, nắm giữ mạng sống, do đó không thể không dốc sức vì Diệp Thiên, trở thành chín hộ pháp của điện Đế Vương.





Nhưng lúc này, bọn họ lại đồng thời cảm ứng được, hạt mầm tâm hỏa mà Diệp Thiên gieo vào cơ thể bọn họ đang yếu đi nhanh chóng.





Mấy người họ đưa mắt nhìn nhau, cùng cảm thấy vui mừng. Bọn họ biết rõ điều đó có ý nghĩa gì.





Hạt mầm tâm hỏa được khống chế bởi sức mạnh tinh thần hoặc sức mạnh linh hồn của người làm phép, muốn giải trừ nó thì trừ khi tu vi của mình mạnh hơn người làm phép mấy cấp bậc.





Rõ ràng tu vi của bọn họ yếu hơn Diệp Thiên rất nhiều, nhưng lúc này, hạt mầm tâm hỏa trong cơ thể lại suy yếu nhanh chóng. Như vậy chỉ có một khả năng, đó là Diệp Thiên đã chết.








20220405141116-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK