“Nếu như ông cảm thấy bất mãn về việc này, ngày sau người thật của ông đến, có thể tìm tôi đòi lời giải thích!”
“Hôm nay, ông không phải là đối thủ của tôi!”
Diệp Thiên chỉ đánh một lần rồi không đánh tiếp nữa, cậu chắp tay sau lưng, giọng nói thản nhiên, dường như người mà cậu đang đối mặt bây giờ không phải là Chiến Thần đứng đầu thần thoại Hy Lạp, mà chỉ là một kẻ thua cuộc bình thường.
“Hay, hay lắm, Diệp Lăng Thiên!”
Nét giận dữ trên mặt Hercules tan biến, bỗng nhiên cười phá lên.
“Thực lực của Neil Woods không đủ, bại dưới tay cậu, đó là gieo gió gặt bão!”
“Nhưng ông ta là người phát ngôn của tôi, cậu giết chết ông ta, chẳng khác nào xâm phạm uy nghiêm của tôi, ngày sau người thật của tôi đến, nhất định sẽ đòi lại món nợ này với cậu!”
“Diệp Lăng Thiên, cố gắng nâng cao thực lực bản thân, hi vọng đến lúc đó, cậu có thể làm một đối thủ khiến tôi hài lòng!”
Ông ta vừa dứt lời, nhẹ nhàng bay về phía sau, tiếng nói từ xa vọng đến.
“Diệp Lăng Thiên, tiểu thế giới mở ra, thời đại các vị thần trở về sắp đến, trong làn sóng to lớn không thể ngăn cản này, cậu muốn làm bọt nước trôi theo dòng chảy hay làm một mái chèo cuộn sóng nổi gió, tự mình suy nghĩ cho kỹ đi, ha ha!”
“Các vị thần trở về?”
Diệp Thiên nhìn thấy linh hồn phân thân của Hercules đi xa, không nhịn được khẽ thầm thì.
Cậu nhìn chăm chú về phương xa hồi lâu, thầm nghĩ, ngay cả các vị thần ghi lại trong thần thoại Hy Lạp cổ cũng tồn tại, vậy Hiên Viên Hoàng Đế thống soái nhân giới, Ma Đế Xi Vưu thống soái ma giới, Bàn Cổ Đại Thần khai thiên lập địa, Thần Mẫu Nữ Oa vá trời tạo người… trong truyền thuyết thần thoại Hoa Hạ cổ đại, cũng có thật sự tồn tại hay không?
Nếu quả thật là vậy thì cảnh giới sức mạnh và cấp độ thực lực của bọn họ sẽ đạt đến mức độ như thế nào?
Giữa bọn họ và tiểu thế giới, giới tu tiên có liên hệ thần bí nào hay không?
Khi cậu còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên giọng nói của Loner Ireland truyền đến.
“Nói thật, Diệp Lăng Thiên, kinh ngạc vui mừng cậu mang đến cho tôi thật sự quá lớn!”
Ánh mắt ông ta lấp lóe, mang theo ngạc nhiên và vui sướng, giống như đào được một món bảo vật hiếm thấy mà nhìn Diệp Thiên.
“Diệp Lăng Thiên, tôi thu hồi lời nói trước đó, tôi không mời cậu gia nhập gia tộc Ireland nữa, mà tôi muốn tiến cử cậu bước vào Thần Điện Thái Dương – tông môn chiến đấu đầu tiên của Ngân Hà!”
“Tôi có thể cam đoan, Thần Điện Thái Dương…”. Ông ta còn chưa nói xong, Diệp Thiên đã xua xua tay cắt ngang lời ông ta nói.
“Không cần nhiều lời nữa, giữa ông và tôi không phải kẻ địch, nhưng cũng sẽ không trở thành đồng minh!”
“Nếu như ông thật sự có lòng muốn lôi kéo tôi, lúc trước khi một mình tôi đối mặt với bốn vị cảnh giới truyền thuyết của tiểu thế giới, ông cũng không đứng một bên quan sát trận chiến, mà sẽ ra tay giúp đỡ!”
“Cùng lắm thì ông cũng chỉ nhìn trúng giá trị của tôi mà thôi, nhưng Diệp Lăng Thiên tôi sẽ không đẩy bản thân vào trong đó đâu!”
Sắc mặt Loner Ireland thay đổi, hai mắt nheo lại, trong mắt đã ngưng tụ ánh sáng lạnh lùng, nhưng Diệp Thiên vẫn không để ý đến, chỉ liếc mắt nhìn các cao thủ giới thế tục xung quanh, tiếng nói vang vọng đến tận chân trời.
“Cuộc chiến hoàng cấp, tranh cử Tiên Môn, kết thúc tại đây!”