Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên và Lạc Tư Đồ đứng cách nhau mấy mét, giọng nói đầy lạnh lùng, ai có mặt đều nghe rõ mồn một.

Không ai có thể ngờ rằng Diệp Thiên, một thiếu niên xa lạ nhất trong giới của họ lại bá đạo như vậy, dám đánh Hứa Thuần Canh trọng thương, lại dám trực tiếp chỉ trích Lạc Tư Đồ và toàn bộ gia đình họ Lạc là không đủ tư cách.

Trong khắp tỉnh Vân, họ chưa từng thấy một thế hệ trẻ nào kiêu ngạo và to gan như vậy, ngay cả Tô Mộ Nhu của nhà họ Tiêu cũng chưa chắc dám chống lại hai người đứng đầu của tỉnh Vân như vậy, nhưng Diệp Thiên đã làm mà không chút do dự.

Phía sau Diệp Thiên, đôi mắt xinh đẹp của Cố Giai Lệ lóe lên, mặc dù cô không thích cụm từ "em gái tôi" của Diệp Thiên, nhưng cô vẫn cảm động.

Sau tất cả, cô vẫn là người mà Diệp Thiên sẵn sàng bảo vệ!

"Cậu nói cái gì?"

Khuôn mặt của Lạc Tư Đồ xệ xuống, đôi mắt như muốn bùng cháy.

Cậu ta thuê phòng VIP này vì muốn tìm cơ hội đến gần Cố Giai Lệ, nhưng ai ngờ Diệp Thiên từ trên trời rơi xuống đánh Hứa Thuần Canh trọng thương, bây giờ còn đang từng bước chèn ép cậu ta, nói rằng cậu ta không xứng với Cố Giai Lệ. Cậu ta chưa từng chịu sự sỉ nhục như thế này bao giờ.

"Thằng ranh, cậu dám tỏ vẻ trước mặt tôi, dám bình phẩm nhà họ Lạc tôi, đúng là muốn chết!”

Sự tức giận đã khiến cậu ta mất đi lý trí, cậu ta lập tức khua tay và ấn vào một cái nút trong phòng VIP.

Cánh cửa phòng bị đẩy ra một cách thô bạo, hơn chục người đàn ông mặc áo đen, tất cả đều lực lưỡng khỏe mạnh tràn vào.

"Đánh gãy chân cậu ta cho tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm cho tất cả chuyện này!”

Lạc Tư Đồ không nói nhiều nữa mà chỉ vào Diệp Thiên, hơn chục người áo đen lập tức tiến lên, nắm đấm ầm ầm tung ta, đập về phía Diệp Thiên.

"Hừ!"

Diệp Thiên mỉm cười đầy khinh thường, không ai nhìn rõ động tác của cậu, chỉ thấy cậu bước lên mấy bước, hơn mười tiếng động bị bóp nghẹt gần như đồng thời vang lên.

Hơn chục người đàn ông mặc áo đen cùng kêu lên và ngã xuống, từng người một bất tỉnh nhân sự.

Sự thay đổi này lại khiến mọi người có mặt chấn động, nếu như trước đây Diệp Thiên đánh Hứa Thuần Canh bị thương nặng đã khiến bọn họ khiếp sợ, thì bây giờ Diệp Thiên đã một mình quét sạch hơn chục tên côn đồ chuyên nghiệp, chỉ có thể miêu tả là đã khiến họ vô cùng chấn động.

Đôi mắt xinh đẹp của Đàm Nguyệt Ảnh bừng sáng, cô ta là người duy nhất có mặt có thể nhìn rõ nhất cử nhất động của Diệp Thiên. Đó đều là những cử chỉ dứt khoát rõ ràng, cậu đã sử dụng năng lượng thể chất của mình đến cực độ.

"Thì ra cậu ta còn là cao thủ về sức mạnh bên ngoài!"

Đàm Nguyệt Ảnh thầm gật đầu, đánh giá Diệp Thiên cao hơn một chút.

Còn Tô Mộ Nhu, đôi mắt đẹp của cô ta hơi chớp nháy, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Lúc này, ánh mắt Diệp Thiên đảo qua, rơi vào trên người Lạc Tư Đồ vẫn còn đang mắt chữ A miệng chữ O.

"Vốn dĩ tôi chỉ định bảo anh cút về nhà họ Lạc, nhưng anh lại muốn chặt đứt đôi chân tôi, nên bây giờ tôi sẽ đánh gãy tứ chi của anh!”

"Dù sao cũng đã đánh cho một tên tàn phế rồi, tôi không quan tâm có thêm một người nữa!”

Cậu tiến lên một bước, cuối cùng Lạc Tư Đồ cũng cảm thấy sợ hãi.

Cậu ta lùi lại với vẻ mặt kinh hoàng: "Cậu đừng có tới đây, đừng có tới đây!"

Ánh mắt Diệp Thiên không chút thương hại, cậu tiến thêm một bước, ra tay nhanh như điện, bốn khớp xương vang lên một tiếng giòn giã. Lạc Tư Đồ đã nằm trên mặt đất, tứ chi cong ra ngoài một đường cong kỳ dị, rõ ràng là tất cả tay chân đều đã bị gãy.

"Mày, mày dám đánh gãy chân tay tao? Sao mày dám?"

Lạc Tư Đồ tiếp tục hú hét thảm thiết, nhưng cậu ta vẫn gầm lên với Diệp Thiên, kiên quyết giữ sự tôn nghiêm cuối cùng của mình.

Diệp Thiên liếc mắt đầy khinh thường, nhìn xuống với vẻ bề trên.

"Chặt đứt tay chân của anh chỉ là cảnh cáo thôi. Nếu như anh còn dám có bất kỳ sự bất mãn nào thì có thể tìm người đến báo thù!”

"Các người muốn mang gia thế, năng lực, lai lịch ra chơi thì cũng được thôi, tôi sẽ tiếp hết!”

"Ngày mai tôi sẽ chúc thọ ông cụ Tiêu ở nhà họ Tiêu. Nếu các người muốn báo thù thì nhớ tranh thủ nhé!”

Cậu nói một cách thờ ơ, bỏ lại câu nói phía sau và cùng Cố Giai Lệ rời khỏi phòng VIP, chỉ để lại một đống hỗn độn trên mặt đất.

Cặp đôi Tiêu Lâm và Lương Dung từ đầu đến cuối đều nghệt ra với khuôn mặt đầy kinh hãi.

Họ đã đích thân đến sân bay đón Diệp Thiên và Cố Giai Lệ. Lần đầu gặp Diệp Thiên, họ thấy cậu lễ phép thân thiện, đầy khí chất thư sinh, nhìn rất nho nhã.

Họ không bao giờ tưởng tượng được Diệp Thiên lại bá đạo đến như vậy khi cậu thể hiện bản lĩnh của mình. Ngay cả hai cậu chủ số một số hai ở tỉnh Vân cũng đều bị cậu chèn ép, đánh cho như con chó chết.

Hồi lâu Tiêu Lâm mới hoàn hồn trở lại, đi đến trước mặt Tô Mộ Nhu và nói: “Chị Mộ Nhu, giờ phải làm sao?”

Ánh mắt Tô Mộ Nhu đanh lại, lúc này cô ta mới lên tiếng: “Mau sai người đưa Lạc Tư Đồ và Hứa Thuần Canh vào bệnh viện. Còn những chuyện khác về nhà rồi nói!”

Tiêu Lâm gật đầu đồng ý, lập tức đi tìm người. Tô Mộ Nhu nhìn Đàm Nguyệt Ảnh, cuối cùng lặng lẽ thở dài.

"Diệp Thiên này đã gây ra tai họa lớn rồi!"

Rời khỏi Thủy Ngạn Minh Môn, Diệp Thiên cùng Cố Giai Lệ đi dạo trong khu đô thị Côn Thành. Cậu không hề để tâm gì đến chuyện vừa xong.

Còn nhà họ Tiêu lúc này đang như kiến trên chảo lửa.

Tiêu Viễn Phong, con trai cả của nhà họ Tiêu, cũng là cậu cả của Cố Giai Lệ, nhìn đám người Tô Mộ Nhu với vẻ mặt kinh ngạc, nét mặt không ngừng biến đổi.

"Mấy đứa nói cái tên Diệp Thiên, con nuôi của Tiểu Hà đã đánh Hứa Thuần Canh thương nặng à? Còn đánh gãy chân tay của Lạc Tư Đồ?”

Nếu Tô Mộ Nhu không tự mình nói ra điều đó, ông ta dường như đã nghĩ rằng đó chỉ là một câu chuyện đùa nực cười.

Lạc Tư Đồ và Hứa Thuần Canh là những cậu ấm trẻ tuổi hàng đầu của tỉnh Vân, bất kể xuất thân quyền lực đều vô cùng vững vàng, không người bình thường nào dám khiêu khích bất kể ai trong số hai người đó, huống chi một người cùng lúc khiêu khích cả hai người?

Nếu đó là một cuộc đánh đám nhỏ nhặt thông thường thì không sao, nhưng Lạc Tư Đồ đã bị cắt cụt cả tứ chi, và đời còn lại của cậu ta rất có thể phải ngồi trên xe lăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK