Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ma Như Ý là pháp bảo tu luyện căn nguyên của chúng tôi, sao có thể dâng cho người khác. Yêu cầu của các hạ quá phải là quá đáng không?”





Bạo Viêm Ma Vương nhìn chăm chăm Diệp Thiên và trầm giọng. Diệp Thiên là con người, bọn họ là ma vật, trước giờ luôn tỏ ra khinh thường con người. Nhưng lúc này đến cả Bạo Viêm Ma Vương cũng phải dùng từ ‘các hạ’ để gọi Diệp Thiên thì có thể thấy đây là điều lần đầu tiên xảy ra trong lịch sử của ma vương các đời.






vietwriter.vn



Nhìn từ phương diện khác, hắn thực sự đã cảm thấy sợ Diệp Thiên rồi. Không chỉ có hắn mà Cuồng Bộc Ma Vương, Bôn Lôi Ma Vương cũng có cùng suy nghĩ. Cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương chết giống như một cơn ác mộng ghim sâu vào trong đầu bọn họ.





“Quá đáng sao?”, đôi mắt Diệp Thiên khẽ dao động, cậu khịt mũi khẽ cười.





“Tôi nghĩ các người nên hiểu rõ hiện tại tôi đang cho các người lựa chọn chứ không phải thương lượng!”





“Giao thì sống mà không giao thì chết!”



vietwriter.vn






Diệp Thiên đưa ra ba ngón tay: “Sau ba nhịp thở hãy đưa ra đáp án cho tôi!”





Nói xong ngón tay thứ nhất của Diệp Thiên gập lại.





Nhìn thấy cảnh tượng đó, ba vị ma vương đều nín thở với biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.





Bọn họ tung hoành hàng nghìn năm ở hang ma phương Tây cũng chưa từng thấy một kẻ nào bá đạo như người này. Bọn họ nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Bôn Lôn Ma Vương.





Bôn Lôi Ma Vương không chỉ là người có lực tấn công mạnh nhất trong tứ đại ma vương mà còn là người thông minh nhất. Mặc dù tứ đại ma vương trước giờ không hợp nhưng luôn tỏ ra đoàn kết và để cho Bôn Lôi Ma Vương đưa ra quyết định cuối cùng.





Bôn Lôn Ma VƯơng suy nghĩ, một lúc sau hắn bèn mở miệng khi ngón tay thứ hai của Diệp Thiên gập xuống.





“Các hạ, cho phép tôi hỏi một câu, cậu cần Ma Như Ý có phải là để khởi động kết giới Hoang Vực không?”





Lời nói của hắn khiến Diệp Thiên khựng người và liếc nhìn.





“Thì sao?”





Bôn Lôi Ma Vương thấy biểu cảm của Diệp Thiên thì biết là mình đã đoán đúng.





Hắn nhìn chăm chăm Diệp Thiên và mỉm cười.





“Nếu các hạ đã muốn khởi động kết giới Hoang Vực thì đơn giản hơn nhiều rồi. Nếu tôi đoán không nhầm thì một phần tư của Ma Như Ý trong tay Cụ Phong Ma Vương đã bị các hạ lấy được. Giờ chỉ cần cả ba người chúng tôi cùng các hạ tới Hoang Vực cùng sử dụng Ma Như Ý là có thể mở kết giới!"





“Mở kết giới Hoang Vực sao!”





“Sau khi mở kết giới chúng tôi sẽ thu lại Ma Như Ý của mình. Như vậy chúng tôi có thể giữ lại Ma Như Ý, lại có thể giúp các hạ đạt được điều mình mong muốn. Mọi người không tổn hại hòa khí có phải là đôi bên đều tốt đẹp không?”





Diệp Thiên cười lạnh lùng: “Tôi lấy hết Ma Như Ý của các người về tay, tự mở kết giới Hoang Vực. Như vây đối với tôi chẳng phải là càng yên ổn hơn sao?”





Bôn Lôi Ma Vương nghe thấy vậy lập tức gật đầu: “Các hạ nói không sai, như vậy đối với cậu mà nói đung là chẳng hề hấn gì!”





“Nhưng cậu có từng nghĩ nếu như chúng tôi phá hủy Như Ma Ý trước không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK