Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, cô ta càng cảm thấy không thể tin nổi, nhìn biểu cảm điềm nhiên như không của Diệp Thiên mà như bừng tỉnh.






Chẳng lẽ chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, thực lực của kẻ vô tâm vô phế này tăng nhanh tới mức độ mà cô ta không thể mường tượng nổi, đủ để đối đầu với các trưởng lão bối cảnh giới truyền thuyết kia?





Diệp Thiên không nói gì quá nhiều với Yến Khinh Vũ, chỉ chậm rãi kéo cô ta ra sau lưng. Nhìn dáng vẻ thân mật của hai người, dù ánh mắt của Yến Băng Lăng thâm trầm cỡ nào, bà ta cũng không thể ra tay mạnh mẽ như trước nữa. Tứ tiên Huyền Băng và tam lão Huyền Băng cũng im bặt, không ai dám mạo muội ra tay.





“Yến tông chủ!”, Diệp Thiên ngó lơ biểu cảm của mấy người này, nhìn thẳng về phía Yến Băng Lăng.







“Tuy rằng lá thư đó đã bị bà xé nát, nhưng nội dung trong thư, bà đã xem qua một lượt rồi!”





“Bây giờ Yến Khinh Vũ ở đây, các trưởng lão và nhiều đệ tử của Tam Nhất Môn cũng có mặt, vậy thì trước mặt họ, bà cho tôi một câu trả lời, thế nào hả?”





Yến Băng Lăng biết rằng Diệp Thiên đang nói về chuyện cầu thân, bà ta lập tức nhíu mày, vô số ý nghĩ xẹt qua trong đầu.





Nếu là trước kia, bà ta nhất định sẽ từ chối mà không hề do dự, rồi dồn Diệp Thiên vào chỗ chết, nhưng sau khi Diệp Thiên thể hiện thực lực cực kỳ khủng khiếp của mình, nội tâm bà ta đã dao động rồi.





Cuộc hôn nhân liên thủ giữa Tam Nhất Môn và Thần Ý Môn tuy là do bà ta và Thần Ý Môn cùng nhau xúc tiến, coi như đôi bên tình nguyện, nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là một vụ giao dịch biến tướng, ai cũng nhắm vào lợi ích mà đối phương mang tới cho mình mà thôi.





Nếu tiềm lực và thực lực mà Diệp Thiên đang sở hữu có thể thắng được thiếu môn chủ của Thần Ý Môn, giúp Tam Nhất Môn của bà ta giành được nhiều lợi ích hơn, có được đồng minh lớn mạnh hơn, bà ta hoàn toàn không ngại nếu Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ ở bên nhau.





Thực lực vốn có của Diệp Thiên lớn mạnh đến nỗi vượt xa lớp thanh niên của Huyền Môn, thậm chí còn đối đầu được với bà ta. Thêm vào đó, Bạch Viêm Minh bằng lòng viết thư cầu thân cho Diệp Thiên, chứng tỏ Diệp Thiên và Bạch Viêm Minh chắc chắn có mối quan hệ không tầm thường.





Xét từ thực lực hay bối cảnh, Diệp Thiên đều là lựa chọn cực phẩm cho vị trí con rể của Tam Nhất Môn, bà ta không có lý do nào để từ chối. Thế nhưng, thứ nhất, Diệp Thiên từng giết Lư Tịnh Trai, kết thù với Tam Nhất Môn; thứ hai, đồng ý với Diệp Thiên đồng nghĩa với việc tát mạnh vào mặt của Thần Ý Môn, thậm chí sẽ khiến Tam Nhất Môn trở thành kẻ đối địch của Thần Ý Môn mãi mãi. Điều này không phù hợp với lợi ích tổng thể của Tam Nhất Môn, thế nên bây giờ bà ta mới do dự như vậy.





Diệp Thiên thấy Yến Băng Lăng im lặng hồi lâu không đáp, cậu chỉ thoáng nghĩ đã nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng Yến Băng Lăng.





“Yến tông chủ, nếu bà lo lắng rằng chuyện này sẽ khiến Thần Ý Môn và Tam Nhất Môn rạn nứt hoặc đối địch, vậy thì bà cứ yên tâm!”





“Chuyện này là do tôi mà có, nếu tôi dám đưa lá thư đó cho bà, vậy thì tôi cũng sẽ gánh vác toàn bộ chuyện này, không liên quan tới Tam Nhất Môn!”





Cậu giơ tay lên, trong ánh mắt lộ vẻ bỡn cợt.





“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nếu thiếu môn chủ của Thần Ý Môn cũng muốn lấy Yến Khinh Vũ, chi bằng hẹn hắn ta ra đây, nói chuyện thẳng thừng, được chứ?”





“Hoặc là…”, không đợi Yến Băng Lăng và mấy người kia kịp phản ứng, Diệp Thiên đã buột miệng nói tiếp câu sau khiến tất cả cùng chấn động.



“Tôi sẽ dùng danh nghĩa của mình, tuyên chiến với Thần Ý Môn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK