Bốn mảnh ghép của Ma Như Ý tập trung lại khiến ánh sáng màu đỏ càng chói mắt hơn. Trên mỗi một mảnh Ma Như Ý đều phát ra hai đường sáng màu hồng cực mảnh liên kết lại với nhau vào kéo chúng vào chính giữa rồi dần dần hợp nhất thành một thể hoàn chỉnh.
vietwriter.vn
Khi Ma Như Ý hợp nhất hoàn toàn, một luồng sáng màu đỏ đen từ nó phóng ra to tầm cái miệng bát và chiếu về phía vùng hoang mạc trước mặt.
Một giây sau, cả một vùng không gian bỗng rung động mãnh liệt và tạo ra một vết nứt khá lớn. Một luồng khí tức hoang tàn từ khe nứt phóng ra. Thế giới mới mẻ kỳ dị dần xuất hiện trước mặt đám đông.
“Đây là Hoang Vực à?”
Hoa Thanh Hà thốt lên với ánh mắt thất kinh. Mặc dù cô ta đã ở trong hang ma phương Tây nhiều năm, thường nghe nói về cái tên Hoang Vực nhưng luôn bị Cụ Phong Ma Vương nhốt ở Đông Ma Vực nên chưa thấy bao giờ.
vietwriter.vn
Thật không ngờ hôm nay, Hoang Vực lại xuất hiện trước mặt cô ta.
“Hoa Bạch Ám ở bên trong!”
Diệp Thiên nhìn không gian dần mở ra trước mặt, cậu khẽ lầm bầm, đôi mắt ánh lên sự kỳ vọng.
Chỉ cần tìm được hoa Bạch Ám thì việc cứu sống Hoa Lộng Ảnh có thêm một bước tiến nữa rồi.
Khi cậu đang thất thần thì ba bóng hình đã lao ra với ba âm thanh gầm lên vang khắp không gian.
“Lấy danh của ta, triệu gọi sức mạnh Ma Hoàng!”
“Khóa Ma Hoang!”
Cùng với tiếng hét vang lên, Ma Như Ý trong không gian bắt đầu chuyển động và phóng ánh sáng về phía Diệp Thiên.
Từng sợi xích màu đỏ bằng ánh sáng to đùng từ trên không trung giang xuống, xếp chồng lên nhau, dày đặc ập về phía cơ thể của Diệp Thiên tạo thành một trận đồ bát quái màu máu nhốt Diệp Thiên vào chính giữa.
“Khóa Ma Hoàng, khóa!”
Trong không trung, từng luồng sáng màu đỏ đậm từ trên trời giáng xuống dày đặc, liên kết lại với nhau giống như một con rắn độc cắn về phía Diệp Thiên, cuốn lấy cánh tay, cơ thể và hai chân của cậu
Trong nháy mắt, cơ thể Diệp Thiên đã bị giăng đầy bởi xích sắt màu đỏ, từ đầu tới chân đều bị, không có bất kỳ chỗ nào hở ra.
Những đầu của sợi xích kết nối với Ma Như Ý hoàn chỉnh. Lúc này, ba bóng hình đứng bên cạnh Ma Như Ý. Đó chính là bọn họ - đại Ma Vương đang điểu khiển.
“Tam đại Ma Vương à?”
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Hoa Thanh Hà kinh hãi kêu lên, đôi mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.
Diệp Thiên bị xích đỏ quấn quanh người với những phù văn cổ xưa, giống như là phù chú được phong ấn đang đóng đinh Diệp Thiên ngay tại chỗ. Đến ngay cả không gian cũng đều bị khóa chặt.
“Ha ha!”
Ba vị Ma Vương nhìn thấy sợi xích quấn lấy Diệp Thiên thì cuối cùng chỉ bật cười.