Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người tấn công nhà họ Diệp tối hôm qua có lẽ chính là cao thủ Huyết tộc của gia tộc Ogli.






“Hừ, một đám vô lại nhát cáy!”.





Diệp Thiên cười nhạt, rút tay đang đặt trên vai Diệp Sơn về. Vết thương trên người Diệp Sơn đã khôi phục lại hoàn toàn nhờ sự chữa trị của Phệ Thiên Huyền Khí.





Cậu im lặng trong chốc lát rồi lại hỏi Diệp Sơn: “Trước kia tôi từng bố trí trận pháp phòng ngự ở nhà họ Diệp, trận pháp này khởi động thì dù là hoàng cấp cũng không thể dễ dàng phá được. Đêm qua bọn họ tập kích, vì sao các người không khởi động trận pháp?”.







Diệp Sơn nghe hỏi, đầu tiên là do dự trong chốc lát, sau đó mới thở dài nói: “Từ khi bọn ta nghe tin cháu chết thì luôn tập hợp người, dự định đến vùng xung quanh đảo Gilbert tìm tung tích của cháu. Một tuần nay, bọn ta đều lần lượt vận chuyển thợ lặn, hoàn toàn không ngờ có người lại ra tay với nhà họ Diệp vào lúc này. Bọn ta càng không ngờ lại có người ngang ngược đến mức này, dám hoành hành ở thủ đô Hoa Hạ”.





“Hơn nữa, bọn họ đến quá nhanh, quá bất ngờ, bọn ta hoàn toàn không kịp khởi động trận pháp phòng ngự”.





Diệp Vân Tố ở bên cạnh cũng lập tức lên tiếng: “Phải đấy anh Diệp Thiên, những người đó quá hung ác, vừa đến đã ngang ngược phá hoại, định tàn sát người nhà họ Diệp chúng ta. Nếu không phải ông nội và bác Diệp liều chết chống đỡ, có lẽ nhà họ Diệp đã bị tàn sát hết cả nhà!”.





“Bác Diệp vì bảo vệ những người còn lại của nhà họ Diệp mà chủ động dẫn ba cao thủ của phe kia ra khỏi nhà họ Diệp, từ đó không rõ tung tích. Còn anh Diệp Tinh thì bị một người trong bọn họ bắt đi, chưa biết sống chết”.





“Bây giờ anh đã trở về, nhất định phải trả thù cho nhà họ Diệp chúng ta!”.





Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng sắc bén, mũi phát ra tiếng hừ lạnh lùng.





“Huyết tộc phương Tây thật là thủ đoạn!”.





“Bọn họ cho rằng nhà họ Diệp không còn ai nữa hay sao?”.





Cậu nhìn Diệp Vân Tố, nhỏ giọng nói: “Em đi sắp xếp đi, những người còn lại của nhà họ Diệp thì ở lại đây tiếp tục nghỉ ngơi dưỡng sức, chuyện Diệp Tinh và Diệp Vân Long anh sẽ xử lý!”.





“Chỉ cần họ vẫn chưa chết, anh nhất định sẽ đưa bọn họ trở về an toàn!”.





Cậu dứt lời, nhấc năm ngón tay lên, giữa lòng bàn tay có những đốm lửa nhún nhảy, sau đó ánh sáng thần bùng lên trong mắt cậu. Sức mạnh tinh thần lớn mạnh hóa thành một sợi mảnh, xuyên qua lửa biến thành lưỡi của ngọn lửa, len qua hư không vô tận.





Đó là kỹ pháp “Hồn Dẫn” của cậu. Năm xưa Diệp Tinh từng bị thống lĩnh của Chấp Pháp Đường nhà họ Thi bắt đi, để phòng hậu họa xảy ra, Diệp Thiên đã âm thầm đưa một dấu ấn linh hồn vào cơ thể Diệp Tinh.





Cho dù Diệp Tinh có bị người khác bắt đi lần nữa, cậu cũng có thể nhờ vào dấu ấn linh hồn đó biết được hiện trạng và vị trí của Diệp Tinh.





Phương hướng mà lưỡi lửa len tới chính là phương hướng của Diệp Tinh.



Diệp Thiên nhìn về phía Hoa Lộng Ảnh, cười dịu dàng với cô: “Tiểu Ảnh, chuyện ở đây nhờ em nhé, anh phải đi đưa người trở về!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK