“Cậu ta nói hai tháng sau, cậu ta sẽ đích thân đến Tứ Tượng Tông rước cô về điện!”.
Ông ta vừa dứt lời, Thi Tú Vân bỗng mở mắt ra, sâu trong đáy mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
“Kiệt trưởng lão, các ông đừng quá đáng!”.
Ánh mắt Thi Tú Vân bỗng nhiên sắc lạnh, một luồng sát ý chậm rãi dâng lên.
“Tôi đã gả cho nhà họ Diệp từ lâu, đã là phụ nữ có chồng, sao có thể lại gả cho người khác?”.
“Nếu đó là quyết định của các ông thì ông có thể về rồi, Thi Tú Vân tôi tuyệt đối không thể thỏa hiệp!”.
Chín tháng không gặp, khí tức trên người Thi Tú Vân trở nên linh hoạt hơn, tiên khí lượn lờ quanh người, mơ hồ toát ra sự lạnh lẽo.
Mỗi một câu một chữ của bà ấy đều đanh thép, vô cùng kiên quyết, khiến Kiệt trưởng lão ở bên cạnh hơi sửng sốt.
Ông ta nhìn chằm chằm Thi Tú Vân một lúc lâu, vẻ thân thiện giả tạo trước kia bỗng biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng.
“Tiểu Vân, cô phải hiểu là tôi không phải đang thương lượng với cô, mà là đang thông báo cho cô!”.
“Đây không chỉ là quyết định của nhà họ Thi chúng ta, mà cũng là quyết định của toàn bộ Tứ Tượng Tông, Môn chủ đích thân gật đầu. Dù cô có đồng ý hay không, ngày Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện đến Tứ Tượng Tông sẽ là ngày cô xuất giá!”.
Ông ta biết tính cách Thi Tú Vân mạnh mẽ quật cường, do đó không hề dài dòng. Cuộc liên hôn với Vân Thiên Điện lần này bọn họ nhất định phải đạt được.
Thi Tú Vân vốn là Thánh nữ nhà họ Thi ở Tứ Tượng Tông, thiên phú tu luyện rất cao. Cả Tứ Tượng Tông đều từng xem bà ấy như thiên tài hàng đầu mà bồi dưỡng, nuôi ý định để sau này bà ấy dẫn dắt Tứ Tượng Tông xưng hùng Huyền Môn, đứng vào một trong sáu tông Huyền Môn.
Nhưng ngoài dự liệu, Thi Tú Vân lại kết hôn với người phàm của thế tục, dòng máu đã phân nhánh. Sau khi bà ấy trở về nhà họ Thi, mặc dù đã tu luyện đến cảnh giới truyền thuyết trong thời gian ngắn, nhưng so với thiên phú tuyệt đỉnh trước kia thì vẫn còn khoảng cách tương đối.
Vì vậy, nhà họ Thi đã suy nghĩ kĩ càng, hi vọng có thể để Thi Tú Vân tỏa sáng phút cuối, tranh được lợi ích lớn nhất về cho nhà họ Thi. Lúc này, Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện lại chủ động đề nghị cưới Thi Tú Vân, đây chắc chắn là tin tức mà Tứ Tượng Tông muốn nghe được nhất.
Trong một nghìn năm trở lại đây, Vân Thiên Điện luôn chiếm vị trí đứng đầu trong sáu tông Huyền Môn, thực lực mạnh nhất, nội tình sâu dày nhất. Nếu Thi Tú Vân kết hôn với Thiếu điện chủ Vân Thiên Điện, sau này Tứ Tượng Tông sẽ có thể có cơ hội chạm đến tài nguyên quan trọng của Vân Thiên Điện. Không nói là có thể vượt qua Vân Thiên Điện, nhưng ít nhất bọn họ có thể đứng vị trí thứ hai ngay sau Vân Thiên Điện.
“Kiệt trưởng lão, tôi thấy ông già rồi hồ đồ rồi!”.
Ánh mắt Thi Tú Vân vô cùng sắc bén, chậm rãi đứng dậy, chân lực quanh người dao động, đỉnh núi thoáng chốc kết thành nửa mảng sương lạnh, giống như cái rét của tháng Chạp.
“Tôi đã nói là tôi không đồng ý, các ông muốn liên hôn với Vân Thiên Điện thì tìm người khác đi. Cho dù tôi có chết cũng sẽ không đồng ý với các ông!”.
“Thi Tú Vân tôi sống là người của nhà họ Diệp, chết làm ma nhà họ Diệp, bảo tôi kết hôn với người khác lần nữa, các ông đưa thi thể của tôi đến đó đi!”.