Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếu Phật Tây Lĩnh muốn bắt Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết đi, nhưng bên cạnh đột nhiên cảm thấy một luồng khí nhẹ phóng ra.

Trong lòng ông ta cười khinh, thầm nói kẻ ra tay này đúng là không biết tự lượng sức mình. Ông ta dồn hết nội lực vào lòng bàn tay, sau đó vung tay đẩy ra.

Lúc này, Tiếu Phật Tây Lĩnh mới nhìn rõ người ra tay là một cậu thiếu niên tuấn tú chưa tới hai mươi tuổi.

"Hừ, không biết trời cao đất rộng!".

Trong mắt ông ta loé lên vẻ tàn nhẫn, tiếp tục tăng thêm mười phần trăm nội lực, định dùng bàn tay tát cho thiếu niên này nát bươm.

Ở giữa hai luồng khí bùng lên ánh điện và lửa, lòng bàn tay của ông ta và Diệp Thiên va chạm với nhau. Khoảnh khắc ấy, nét mặt của ông ta thay đổi hoàn toàn.

Lòng bàn tay của thiếu niên bị hất tung lên không trung, ông ta không cảm nhận được sự mạnh quá mạnh mẽ, nhưng trong nháy mắt, một luồng lực lượng như núi lở đột nhiên giáng xuống cánh tay của ông ta.

"Bùm!".

Âm thanh chấn động vang lên, Tiếu Phật Tây Lĩnh bị lộn ngược giữa không trung, sau đó văng ra phía sau cách đó mười thước.

Ông ta không thể tin nổi, Gia Cát Trường Hận là cường giả mạnh nhất hiện tại, mà lúc này lại có người đánh bay ông ta chỉ bằng một chiêu, hơn nữa lại còn là một thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi?

Khi Tiêu Thiến Tuyết nhìn thấy Tiếu Phật Tây Lĩnh đang đến gần, cô ấy tuyệt vọng, chỉ có thể nhắm mắt chờ đợi. Nhưng ngay giây sau, cô ấy lại cảm nhận được trước cơ thể mình như có bão táp oanh tạc, tựa như có người ra tay ngăn Tiếu Phật Tây Lĩnh lại, vì vậy cô ấy lập tức mở mắt ra.

Ở trước mặt cô ấy là một bóng người cao mảnh, một tay cầm ly rượu, dáng vẻ nhàn nhã. Đây chính là Diệp Thiên - người mà cô ấy nhìn chỗ nào cũng không hài lòng.

"Xảy ra chuyện gì thế?".

Tiếu Phật Tây Lĩnh ban nãy còn hung hăng muốn đưa cô ấy và Lí Thanh Du đi, lúc này đã đứng cách đó mười mét, sắc mặt trắng bệch, khiến Tiêu Thiến Tuyết vô cùng nghi ngờ.

Cô ấy không chứng kiến vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng Lí Thanh Du, Gia Cát Trường Hận và những người khác, bao gồm cả những đệ tử khác của Hồ Ngọc Nguyệt, đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Ai nấy đều chết sững, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi và khó tin.

Đặc biệt là Lí Thanh Du, đôi mắt xinh đẹp trợn trừng, suýt chút nữa cô ta cho rằng đó là ảo giác của mình.

Người thiếu niên ngồi trên thuyền đến Ngọc Nguyệt Cư cùng cô ta, một người không có chút nội lực nào, không ngờ lại bay tới đánh Tiếu Phật Tây Lĩnh bay văng ra chỉ bằng một chưởng!

Phải biết rằng, Gia Cát Trường Hận và Song Kiếm Tung Hoành - ba võ sư nổi tiếng trong bảng xếp hạng cao thủ của Hoa Hạ, đã bị Tiếu Phật Tây Lĩnh đánh bại một cách dễ dàng.

"Một chưởng đã có thể khiến Tiếu Phật Tây Lĩnh lùi ra phía sau, cậu thiếu niên này là ai?".

Ánh mắt Gia Cát Trường Hận thay đổi, chấn động không thôi.

Vừa rồi Tiếu Phật Tây Lĩnh chỉ bằng một cú đá đã phá vỡ trận pháp của ông ta, hai chưởng đã có thể khiến Song Kiếm Tung Hoành thương nặng phun ra máu, ngay cả xe bọc thép cũng có thể bị đấm xuyên chỉ bằng một chưởng. Nhưng Diệp Thiên lại có thể đánh Tiếu Phật Tây Lĩnh bay ra, vậy chẳng phải nội lực của Diệp Thiên ngang bằng với Tiếu Phật Tây Lĩnh, thậm chí còn mạnh hơn sao?

Đám người Lí Tẩm Vân cũng đưa mắt nhìn nhau, không thể tin được rằng trong đại hội Ngọc Nguyệt Cư hôm nay, lại có một cao thủ trẻ tuổi một chiêu có thể đẩy lùi được Tiếu Phật Tây Lĩnh?

Diệp Thiên uống hết rượu trong chén, nhẹ nhàng ném đi, chén rơi xuống bàn một cách chính xác.

Lúc này cậu mới nhướng mắt nhìn Tiếu Phật Tây Lĩnh, mỉm cười rồi nói: "Ông cướp đồ đã đành, còn muốn cướp người sao? Có phải hơi quá đáng không?".

Cậu vốn không có ý định ra tay, dù sao việc cạnh tranh như thế này cũng là chuyện quá bình thường trong giới võ thuật, nhưng Tiếu Phật Tây Lĩnh không chỉ muốn Huyệt Đạo Đồng Nhân mà còn muốn bắt Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết đi. Dù sao thì trước đó cậu cũng có nói chuyện với hai cô gái này, nên đương nhiên cậu sẽ không ngồi yên.

Tiếu Phật Tây Lĩnh nheo mắt, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

“Cậu là ai?".

Lúc này ông ta chắp một tay sau lưng, cơ thể vẫn còn chưa đứng vững, tuy rằng một chưởng của Diệp Thiên không làm ông ta bị thương, nhưng lại khiến cánh tay ông ta hơi run.

Từ khi vang danh tới nay, ông ta chưa gặp được đối thủ xứng tầm. Cho dù trước đây từng đấu với cao thủ hạng hai trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, kẻ đó cũng bị ông ta dễ dành chèn ép. Nhưng người có lực bàn tay mạnh mẽ kinh hồn như Diệp Thiên, thì đúng là lần đầu tiên ông ta chạm trán trong đời.

Diệp Thiên không trả lời, chỉ nhếch môi cười.

"Nghe nói ông là người đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ kỳ trước, nên tôi có chút hứng thú. Tôi rất muốn đấu thử xem người từng đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ rốt cuộc có bản lĩnh đến đâu!".

Tiêu Thiến Tuyết đứng sau Diệp Thiên nghe thấy lời này, gương mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

"Anh ta dám đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh ư? Chẳng lẽ vừa rồi anh ta là người ra tay cứu mình?".

Cô ấy nhìn chằm chằm bóng lưng của Diệp Thiên, càng nghĩ càng cảm thấy nực cười. Trong nhận thức của cô ấy, Diệp Thiên là một người bình thường, thậm chí còn không có tu vi. Cho dù cô ấy cảm nhận không chính xác, thì Diệp Thiên nhiều nhất cũng chỉ là một võ giả trẻ tuổi mà thôi.

Ngay cả những cao thủ thế hệ trẻ như Diệp Tinh và Hoa Lộng Ảnh cũng không đủ tư cách để giao đấu với Tiếu Phật Tây Lĩnh, Diệp Thiên lấy đâu ra tu vi và dũng khí như vậy chứ?

"Ha ha!".

Tiếu Phật Tây Lĩnh lập tức ngửa đầu lên trời cười điên cuồng, sóng âm chấn động xung quanh, núi rừng ầm ầm, đá cuội trên mặt đất cũng khẽ rung lên.

"Cậu thiếu niên này, tôi không biết cậu là ai, nhưng lời cậu vừa nói với tôi, đúng là khiến tôi khó mà quên được!".

"Lần cuối cùng có người nói câu đó với tôi là ba mươi năm trước!".

"Khi đó, ông ta vừa được thăng cấp võ thuật chí tôn, vô cùng sung sức, không biết trời cao đất rộng mà tới tìm tôi thách thức. Tôi thấy ông ta có tư chất siêu phàm, sở hữu tiềm năng chưa được khai thác. Sau này, ông ta chắc chắn có thể thăng cấp cao hơn!".

"Sau đó, đúng là ông ta một bước lên mây, vang danh trong giới võ thuật, được đám ngồi lê đôi mách xếp vào một trong ‘Tứ Tuyệt’, hình như còn được phong danh hiệu đã được phong là ‘Ngọc Hoàng Đại Đế’!".

"Khi tôi nhìn thấy cậu, cứ như à tôi nhìn thấy ông ta vậy, nhưng ông ta không mất lịch sự như cậu!".

Nói tới câu cuối cùng, đôi mắt của Tiếu Phật Tây Lĩnh loé lên sát khí.

Vẻ mặt của Gia Cát Trường Hận và những người khác có chút thay đổi, bọn họ không ngờ rằng Ngọc Hoàng Đại Đế nửa đời bất khả chiến bại thời còn trẻ đã từng thách thức Tiếu Phật Tây Lĩnh.

Còn một nhân vật đẳng cấp như Tiêu Ngọc Hoàng, trong miệng Tiếu Phật Tây Lĩnh chỉ là một hậu bối có chút thành tích, hiển nhiên là bản lĩnh của ông ta vô cùng cao thâm, thực lực cường hãn!

"Hoá ra là ông đang nói về Tiêu Ngọc Hoàng!".

Diệp Thiên bật cười, giọng điệu khinh thường.

"Tuy Tiêu Ngọc Hoàng cũng có có chút bản lĩnh, nhưng ông ta vẫn không đủ tư cách để so sánh với tôi đâu. Mấy ngày trước, trên đỉnh núi Phi Vũ, ông ta và Watanabe Heizo của Đảo Quốc đã bị tôi đánh bại!".

"Bại dưới tay cậu sao?".

Vẻ mặt Tiếu Phật Tây Lĩnh sững sờ, rất kinh ngạc.

Tiêu Ngọc Hoàng tuy rằng bị ông ta đánh bại, nhưng đó là chuyện của ba mươi năm trước. Sau đó Tiêu Ngọc Hoàng đã đạt đến đỉnh cao giới võ thuật Hoa Hạ. Tuy rằng không tái đấu với Tiêu Ngọc Hoàng, nhưng ông ta cũng nắm được đại khái cảnh giới của Tiêu Ngọc Hoàng.

Tuy không bằng ông ta, nhưng cũng không sai biệt lắm. Thế mà Diệp Thiên thật sự có thể đánh bại Tiêu Ngọc Hoàng sao?

Tiếu Phật Tây Lĩnh vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ, nhưng Gia Cát Trường Hận, Lí Tẩm Vân và những người khác thì sững sờ, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

Lí Thanh Du và Tiêu Thiến Tuyết khẽ che đôi môi đỏ mọng của mình, ánh mắt tràn đầy vẻ không tin.

"Đánh bại Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizo trên đỉnh núi Phi Vũ. Lẽ nào cậu ta là...".

Vẻ mặt Tiếu Phật Tây Lĩnh không còn thoải mái như trước, trầm giọng hỏi.

"Cậu là ai?".

Diệp Thiên cười gằn, lộ ra hàm răng trắng sáng.

"Diệp Lăng Thiên của tỉnh Xuyên!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK