Đây là tin Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông nhận được từ thủ đô, cho dù bon họ có không tin thì cũng phải khẳng định đây hoàn toàn là sự thật.
Còn bây giờ nghe Hoàng Nhậm Lương nói xong, người đã một mình chống lại Hạm đội 3 của Hợp Chủng Quốc thực sự là Diệp Thiên sao?
Trong mắt hai người bọn họ, nhân vật có thể làm rúng động Hợp Chủng Quốc và lay động dư luận nhất định phải là võ giả mạnh nhất thiên hạ, chỉ cần vung lên là nắm trong tay sống chết, khí tức kéo xa vạn dặm.
Còn Diệp Thiên nhìn ngang nhìn dọc cũng chỉ là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, làm sao có thể là người có sức mạnh vô song được chứ?
“Cậu Hoàng, cậu đang nói đùa gì vậy!”, trước khi Hứa Xương Bình và Lâm Triệu Đông kịp phản ứng, Hứa Bác Nhiên đã bật cười thành tiếng.
"Anh nói cậu ta một mình quét sạch Hạm đội 3 của Hợp Chủng Quốc sao? Anh nghĩ đây là phim siêu anh hùng à? Một mình sức cậu ta có thể chống lại hạm đội được trang bị vũ khí hiện đại ư?"
"Cho dù quan hệ của anh với cậu ta có tốt, nếu muốn bảo vệ cậu ta thì cũng không cần tìm những lý do khó tin như vậy đâu? Tuy nhà họ Hứa của tôi không bằng nhà họ Hoàng của anh, nhưng cũng không đến mức sợ nhỉ!"
Mấy người đứng xem cũng gật đầu đồng ý.
Cái gì mà tiêu diệt Hạm đội 3 của Hợp Chủng Quốc, kẻ mạnh số một thế giới, bọn họ hoàn toàn cảm thấy khó hiểu, dù gì nó cũng quá khác so với thế giới của bọn họ, như thể bạn gặp một người bình thường, sau đó lại nghe ai nói người này chính là siêu nhân có thể dùng tay không tháo xe tăng sao, ai mà tin được?
Nhân Nhân cũng cau mày, nhìn sang Hoàng Nhậm Lương, sau đó nhìn Diệp Thiên, không biết rốt cuộc Hoàng Nhậm Lương đang nói cái gì.
"Hừm, Hứa Bác Nhiên, với trình độ hiện tại của cậu, đương nhiên không biết Diệp Thiên Nhân mạnh đến mức nào!"
"Nếu cậu không tin lời tôi nói, vậy cậu có thể thử, nhưng nếu gia tộc bị diệt thì cũng đừng trách tôi!"
Trong lòng anh ta không khỏi cảm thấy giễu cợt, thầm mắng Hứa Bác Nhiên là đồ ngốc.
Người đứng sau cậu ta mới thực sự là sát thần, bất cứ ai thù địch với Diệp Thiên thì đều đã trở thành cát bụi lịch sử, dù cho có mạnh như Hợp Chủng Quốc cũng bị Diệp Thiên quét bay cả một hạm đội, khiến sức mạnh quân sự bị suy giảm đáng kể, và Hứa Bác Nhiên, còn một tên hậu bối nhà họ Hứa như Hứa Bác Nhiên lại đang ở đây hoài nghi về thân phận Diệp Thiên, đúng là nực cười.
"Tiêu diệt nhà họ Hứa của tôi? Chỉ dựa vào cậu ta? Ngay cả cậu Hoàng như anh cũng không thể làm ra chuyện đó đâu nhỉ?"
Hứa Bác Nhiên hừ lạnh, nếu đã đến mức này thì cậu ta cũng không khách sáo với Hoàng Nhậm Lương nữa, cùng lắm thì sẽ chia thành hai phe.
Nhìn thấy thái độ của Hứa Bác Nhiên, Hoàng Nhậm Lương cũng mất hứng trả lời, nhưng trong lòng không khỏi cười lạnh.
Mạnh như nhà họ Cận ở Cảng Đảo có hơn hai trăm năm lịch sử, tất cả đều bị Diệp Thiên quét sạch, hoàn toàn kết thúc hai thế kỷ vinh quang, nhà họ Hứa ở Kim Lăng là cái thá gì?
Anh ta quay đầu nhìn Diệp Thiên: "Diệp Thiên Nhân, anh định giải quyết thế nào?"
Diệp Thiên sớm đã đứng dậy, sau đó vẫy tay với anh ta.
"Chuyện này anh không cần lo, tôi sẽ tự mình xử lý!"
Diệp Thiên đang nói chuyện với Hoàng Nhậm Lương, nhưng ánh mắt lại nhìn vào con đường bên ngoài, một lúc sau, tiếng của động cơ xe đột nhiên vang lên.