Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.







“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.








Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.







“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.








Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.







“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.








Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.







“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.








Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.







“Trốn trong đó đã hơn một nghìn năm, đủ lâu rồi!”.





“Ra ngoài hít thở không khí đi!”.





Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu. Trong vô số mảnh vỡ không gian, một bóng người đi giữa không trung, đang chậm rãi bước tới, gương mặt tuấn tú tràn đầy phong độ.





“Thần Tử?”.





Nhìn thấy người đó, đám Ôn Thắng Nam đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì vui mừng kêu lên.





Các đệ tử trưởng lão Hiên Viên Điện vốn đã bày trận cũng dừng động tác, vô số tiếng nói hội tụ thành một làn sóng hoan hô, cuốn qua đất trời.





Diệp Thiên trở về rồi!





“Người anh em, cậu có bị thương không?”.





Phong Hậu bay tới, cùng Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chứa vẻ kích động.





“Dòng chảy rối không gian không làm gì được tôi”.





Diệp Thiên thản nhiên lắc đầu.





Lúc này, Phong Hậu mới yên tâm, sau đó ông ta nhìn về phía không gian đã bị Diệp Thiên xé nát hoàn toàn, hơi khó hiểu hỏi: “Người anh em, cậu làm vậy là…”.





Suy cho cùng, tổng bộ Hiên Viên Điện ẩn giấu trong không gian độc lập, xem như là nơi tương đối an toàn. Bây giờ Diệp Thiên lại phá hủy không gian, khiến tổng bộ Hiên Viên Điện lộ ra trên đất sao Ly, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Hiên Viên Điện.





“Không cần lo!”.





Trong mắt Diệp Thiên có một ngọn lửa nho nhỏ màu vàng lan tỏa, ý chí chiến đấu mãnh liệt.





“Từ nay trở đi, Hiên Viên Điện không cần phải trốn chui trốn nhủi trong không gian nhỏ hẹp đó nữa, sao Ly này mới là vũ đài của mọi người!”.


Cậu nhìn về phía Phong Hậu, ánh mắt lấp lánh: “Giúp tôi viết năm lá thư, chia ra gửi cho ngũ đại thượng tông!”.





“Dùng danh nghĩa Hiên Viên Điện hẹn bọn họ một tháng sau, tại hoang mạc phía Bắc, chấm dứt mọi ân oán một nghìn năm nay!”.





Phong Hậu nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc, các đệ tử và trưởng lão ở bên dưới cũng chấn động trong lòng.








Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK