Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bụp!”.



Pierce nắm chặt bàn tay lại, luồng năng lượng màu máu trong tay bộc phát, từng sợi máu mảnh nhỏ tuôn ra khắp các phía khác nhau, mang theo sức đâm xuyên cực mạch, có thể đâm thủng sắt thép.



Thuật Nhiếp Tâm bị phá vỡ, hắn lúc này đã mất đi lý trí, chỉ muốn giết chết Diệp Thiên, giết chết tất cả mọi người ở đây.




Diệp Thiên lộ vẻ coi thường, ngón tay hơi giơ lên, điểm một phát về phía không gian trước mặt.



“Vù!”.



Bầu không gian xung quanh Pierce hơi dao động, ngay sau đó, nơi này như thể thời gian nhất thời bị đóng băng lại vậy, vô số sợi máu bắn ra giữa chừng bị đông cứng lại.




“Đây là...”.



Trong lòng Pierce bàng hoàng, biểu cảm thay đổi liên tục.



Hắn không ngờ sát chiêu mà bản thân thi triển lại bị đóng băng toàn bộ bởi một ngón tay của Diệp Thiên.



“Cậu muốn chết sao!”.



Hắn quay đầu lại, đúng lúc đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Diệp Thiên, nhưng sợi máu bị đóng băng kia đều vỡ vụn trong không trung.



Mặt Diệp Thiên không thể hiện biểu cảm nào, ngón tay đó tiếp tục điểm xuống, một luồng gió phóng mạnh ra, với tốc độ mà đến bản thân Pierce cũng không phản ứng kịp, cứ thế đâm xuyên qua tim hắn.



“Phụt!”.



Pierce phun một ngụm máu, trước ngực xuất hiện một lỗ hổng nhỏ, còn có luồng khói xanh mờ nhạt bốc lên.



Hắn ngửa đầu ngã ra sau, biểu cảm vẫn còn dừng lại ở một giây trước, dường như không thể tin vào những gì đang xảy ra trước mặt.



Với tu vi cấp siêu phàm thần phẩm của hắn, hơn nữa còn còn là Huyết tộc phương Tây, huyết thống thuần khiết, có được cơ thể và khả năng hồi phục mạnh mẽ, nhưng cú điểm tay này của Diệp Thiên lại vô cùng sắc nhọn, đánh tan mọi năng lực của hắn.



Hắn ngã xuống đất, cơ thể không ngừng co giật, luồng khói xanh trước ngực chuyển thành khói trắng, như thể đang giãy giụa trước hơi thở cuối cùng.



“Cậu rốt cuộc là ai?”.



Hắn nghiêng đầu nhìn Diệp Thiên, cảm giác sức sống đang nhanh chóng tan biến.



“Tôi là ai, thì loại dị tộc ngoại bang như anh còn chưa đủ tư cách hỏi, Huyết tộc phương Tây, cứ ngoan ngoãn ở phương Tây thì hay hơn, còn đến Hoa Hạ ngang ngược thì đó là tự tìm đến cái chết!”.



Diệp Thiên biết sức sống của Huyết tộc phương Tây rất mạnh, hơn nữa cho dù chịu vô số vết thương lớn, đều có thể dựa vào khả năng khôi phục mạnh mẽ của bản thân để tự chữa lành.



Nhưng chủng tộc có lớn mạnh đến đâu, cũng sẽ có tồn tại điểm yếu, trên thế giới này vốn dĩ không tồn tại sự vật gì mà không có sơ hở cả.



Cậu nhìn đã nắm được ngay điểm yếu của Pierce, đó chính là tim của hắn!



Cho dù là Huyết tộc phương Tây, một khi tim bị thương, thì đó là vết thương chí mạng, không thể hồi phục được, có thể nói rằng cú điểm kia của cậu đã khiến cơ hội sống của Pierce hoàn toàn biến mất, Pierce bây giờ chẳng qua chỉ là chút hồi quang phản chiếu cuối cùng trước khi chết mà thôi.



“Cậu... thế mà lại biết tôi là người của Huyết tộc phương Tây?”.


Giọng nói của Pierce run run, khuôn mặt lộ rõ vẻ điên cuồng.
“Người Hoa Hạ kia, tôi không cần biết cậu là ai, cậu dám giết tôi, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, các trưởng bối của Huyết tộc phương Tây chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu, cho dù cậu có chạy trốn đến chân trời góc biển, bọn họ cũng sẽ tìm thấy cậu, dùng máu tươi và cốt nhục của cậu để tế tôi!”.



Hắn nói xong, hơi thở đã trở nên vô cùng yếu ớt, rõ ràng đã đến lúc không cầm cự được nữa.



“Vậy sao?”, Diệp Thiên để tay ra sau lưng: “Tôi sẽ đợi!”.




Pierce cười lên hai tiếng, người có Huyết tộc phương Tây thực thụ này, tu vi đã đạt đến đỉnh cao siêu phàm thần phẩm, tia sáng trong mắt dần dần tối lại, tính mạng hoàn toàn mất đi.



Những vị khách quý xung quanh lúc này mới định thần lại, trong đó có không ít các cô gái trẻ hét lên.



“Có người chết rồi!”.




Mọi người đều hoang mang chạy tán loạn ra các phía, cho dù bọn họ không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng Pierce rõ ràng là đã chết, ai cũng không muốn ở lại đó, sợ rước họa vào thân.



Bành Lượng được Ngụy Thi Thi đỡ rồi đi đến bên cạnh Diệp Thiên.



“Diệp Thiên, cậu giết hắn sao?”.



Tuy thân với Diệp Thiên, là bạn thân nhất với Diệp Thiên trong cấp ba, nhưng lúc này nhìn thấy có người chết trong tay Diệp Thiên, cậu ta vẫn không thể chấp nhận được, mặt mày kinh ngạc.



“Ừ!”.



Diệp Thiên khẽ gật đầu, giống như vừa giết một con kiến vậy.



Bành Lượng đang chuẩn bị nói thêm gì đó, Diệp Thiên lại đột nhiên dừng ánh mắt lại, nhìn ra phía cửa sổ.



“Vù!”.



Một bóng đen lóe lên từ cửa sổ, rồi đáp xuống bên cạnh thi thể của Pierce, đây là một người trung niên phương Tây có bộ dạng đô con, cơ thể đều là cơ bắp cuồn cuộn, người cao gần hai mét, khắp người tỏa ra một vẻ hung ác.



Nhìn thấy thi thể của Pierce, đồng tử ông ta nheo lại, sau đó ngẩng đầu lên nhìn bọn Diệp Thiên.



“Là các người đã giết cậu ấy?”.



Trong giọng nói của ông ta mang vẻ phẫn nộ và sự kinh hồn không thể che giấu, Pierce là cậu chủ của ông ta, ông ta cùng Pierce vượt biển đến phương Đông, dùng thân phận người bình thường để che giấu, hơn nửa tháng nay mọi thứ đều diễn ra rất thuận lợi.



Nhưng bây giờ, một người có huyết mạch của Huyết tộc phương Tây thuần khiết như Pierce, thực lực còn hơn ông ta một bậc thế mà lại chết rồi?



“Là tôi giết, sao vậy?”.



Ánh mắt Diệp Thiên sắc lạnh, trên cơ thể người đàn ông trung niên trước mặt đây, cậu cảm nhận được hơi thở vô cùng giống với Pierce, rõ ràng đây cũng là một người thuộc Huyết tộc phương Tây, cho dù huyết mạch không thuần khiết như của Pierce, nhưng hai vị Huyết tộc phương Tây lại xuất hiện ở Hoa Hạ, rõ ràng có ý đồ khác.



“Cậu?”.



Người trung niên nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, ông ta suy nghĩ một lúc, sau đó biểu cảm cứng đờ, đồng tử co lại.



“Diệp Lăng Thiên, cậu là Diệp Lăng Thiên?”.



1646128080289.png

Diệp Thiên khẽ giơ bàn tay lên, một luồng dao động thấp thoáng được hình thành, người trung niên biểu cảm lo sợ, chỉ cảm thấy không gian xung quanh bị bao trùm bởi một luồng sức mạnh khủng khiếp, khiến ông ta không thể rút lui.



“Huyết tộc phương Tây ẩn náu ở Hoa Hạ, tôi không cần biết các người có mục đích gì, bây giờ, lập tức cút khỏi Hoa Hạ ngay cho tôi!”.



“Chậm một bước ắt phải chết!”.




Một luồng sát khí mãnh liệt tỏa ra, Bành Lượng và Ngụy Thi Thi đứng phía sau Diệp Thiên chỉ cảm thấy thời tiết như mùa hè chuyển sang lạnh giá, tất cả đều đáng sợ như dưới địa ngục vậy.



Bọn họ lại một lần nữa cảm nhận được sự lớn mạnh của Diệp Thiên!



Tu vi của người trung niên cũng đạt đến siêu phàm thần phẩm, nhưng vẫn kém hơn Pierce một bậc, Diệp Thiên chỉ tỏa ra một luồng khí, đã khiến ông ta cảm nhận được một luồng áp lực chưa từng có.




Ông ta nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, điều động toàn bộ chân khí để chống lại áp lực của Diệp Thiên, trong lòng lại không hề có chút ý định nào là muốn ra tay với Diệp Thiên.



Huyền thoại sự tích của Diệp Thiên thực sự quá nhiều, nhất là một tuần trước chuyền nhau clip cậu làm chấn động quân đội, một kiếm đánh rơi mười máy bay chiến đấu siêu thanh, khiến cho các thế mạnh trên thế giới được dịp mở mang tầm mắt về sự đáng sợ của Diệp Thiên.



Với thực lực của ông ta, nếu thật sự đối mặt với Diệp Thiên, sẽ chỉ bị chết ngay trong tích tắc.



Nghĩ đến đây, ông ta thu lại hơi thở, hơi cúi người về phía Diệp Thiên.



“Đế vương Diệp, cậu là kẻ mạnh thời nay, chỉ có những người ở cảnh giới vương cấp của trăm năm trước mới có thể là đối thủ của cậu, tôi không dám đối đầu với cậu, chỉ xin được đưa thi thể của cậu chủ tôi rời khỏi đây!”.



Tuy ông ta cúi đầu trước mặt Diệp Thiên, nhưng giọng nói lại không đúng mực lắm.



“Ngoài ra, tôi muốn nhắc nhở Đế vương Diệp một câu, người mà cậu vừa giết, có thân phận không hề tầm thường đâu!”.



Diệp Thiên buông bàn tay xuống, khóe miệng nhếch lên nụ cười.



“Không tầm thường?”.



Người trung niên nghiêm túc gật đầu.



“Cậu chủ của tôi là người thừa kế duy nhất trong gia tộc!”.



“Gia tộc Ogli, một trong bốn gia tộc lớn của Huyết tộc phương Tây!”.







Giọng nói của người đàn ông trung niên chứa sự kiêu hãnh và tôn sùng, dường như đang miêu tả một sự tồn tại cực kì thần thánh.



“Một trong bốn gia tộc lớn của Huyết tộc phương Tây, gia tộc Ogli?”.



Diệp Thiên khẽ giọng lẩm bẩm, lần đầu tiên cậu nghe tới gia tộc Ogli. Nghe giọng điệu của người đàn ông trung niên, có vẻ gia tộc Ogli chiếm địa vị rất cao trong Huyết tộc.



“Không sai!”.



Người đàn ông trung niên hơi rủ mi mắt.



“Gia tộc Ogli là một trong bốn gia tộc thống lĩnh lớn của tổ tiên Huyết tộc, là một trong những chúa tể của Huyết tộc. Người mà cậu giết là cậu chủ của gia tộc Ogli, Ogli Pierce!”.


“Cậu ấy là người thừa kế duy nhất của gia tộc Ogli, được gia chủ kì vọng rất lớn. Diệp Đế Vương, cậu giết chết gia chủ tương lai của gia tộc Ogli, chuyện này e rằng phải có một lời giải thích cho gia tộc Ogli!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK