Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Hắc Ma Giáo có tiền thưởng khi giết chóc, chỉ cần đẳng cấp của đối tượng cần săn lùng và giết chóc càng cao thì thù lao của kẻ đi săn cũng càng hậu hĩnh. Mà La Thanh Chỉ được xếp hạng hai trên bảng sức mạnh của học viện Khiên Kham thì tiền thưởng của kẻ đi săn cũng gấp nhiều lần các nhân vật bình thường. Nếu trong số họ có người giết được La Thanh Chỉ, có thể nhận được phần thưởng là công pháp hoặc kỹ pháp chiến đấu, thực lực cũng nhờ thế mà tăng thêm một tầng bậc.





“Anh là…”






La Thanh Chỉ nhìn chằm chằm vào người đàn ông đi đầu, sau đó ánh mắt khựng lại.





“Hạng chín bảng xếp hạng Huyết Đồ, Huyết Đao Tần Hạo?”





“Ha ha!”, Tần Hạo nghe xong lập tức bật cười thành tiếng: “Không ngờ danh tiếng của Tần Hạo này cũng đủ để “Liêu Nguyên Liệt Vũ” La Thanh Chỉ nghe nói tới, đúng là tam sinh hữu hạnh!”





Ngay sau đó, hắn ta đột ngột đổi đề tài.







“Tiếc rằng hôm nay tôi không đến đây để ôn lại chuyện xưa với cô, tôi đến đây vì có nhiệm vụ, đó là mang thủ cấp của cô về cho giáo phái!”





“Đừng trách tôi ra tay độc ác, có trách thì hãy trách cô thiên phú quá xuất chúng, bị Tam Nhất Môn chọn trúng. Chúng tôi không muốn tương lai sau này có thêm một đối thủ đáng gờm, thế nên chúng tôi chỉ có thể giết cô thôi!”





Mà ngay khoảnh khắc Tần Hạo dứt lời, bàn tay của hắn ta giơ lên, nắm chặt lấy thanh trường đao được đeo sau lưng, chỉ nghe thấy một tiếng ngân thanh thúy, trường đao đỏ như máu được hắn ta rút ra, ánh sáng đỏ thẫm chiếu rọi nửa khoảng trời. Sa mạc trong đêm tối bỗng chốc bị ánh sáng đỏ nuốt chửng.





“Huyết đao Vô Tình? Hừ!”





La Thanh Chỉ nhìn thấy huyết đao của Tần Hạo được rút ra khỏi vỏ mà “hừ” một tiếng, rút thanh kiếm dài trong tay mình. Trong thoáng chốc, kiếm quang tràn ra hội tụ cùng đao mang, đống lửa cũng bị hai luồng khí tức mạnh mẽ thổi tắt.





“Muốn lấy được thủ cấp của tôi, vậy thì phải xem anh có bản lĩnh này không đã!”





Tuy là thân con gái nhưng khí thế của La Thanh Chỉ không thua kém gì đàn ông con trai, ánh mắt ngạo nghễ, hiển nhiên đã chuẩn bị cho một trận quyết chiến sinh tử.





“Tốt lắm!”





Tần Hạo toét miệng cười, nụ cười nham hiểm và âm u. Hắn ta không hề rề rà, vung tay một cái.





“La Thanh Chỉ giao cho tôi xử lý, các cậu đi giải quyết những người khác!”





“Nhớ lấy, không chừa lại kẻ nào!”





Hắn ta vừa dứt lời, mười mấy tên mặc áo đen bên cạnh hắn ta cùng lúc hành động, nhìn hình thể và khí thế của chúng thì tu vi của kẻ nào cũng là siêu phàm phàm phẩm, thậm chí có vài kẻ đã đạt tới siêu phàm lương phẩm. Nếu đặt ở thế giới thế tục là đủ đồ sát một quốc gia nhỏ rồi.





“Nghênh địch!”





La Thanh Chỉ thấy đối phương tấn công tới thì cũng cao giọng hô lên, bản thân cô ấy cũng giật lùi ra sau, vạch ra một vết tích rất dài trên bầu trời đêm.





Năm ngón tay cô ấy lật ngửa, thanh trường kiếm vạch ra một đường cong xinh đẹp giữa những ngón tay thon thả, sau đó đột ngột chém xuống.





“Keng!”





Tiếng kiếm ngân vang vọng khắp bầu trời, một luồng kiếm mang khổng lồ từ trên trời giáng xuống, lớn tới mười trượng. Kiếm mang chưa đến nơi đã chém ra một vết hằn xuống sa mạc bên dưới.



“Hừ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK