Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm thanh của kính linh vang vọng trên biển Nam Hải, những người khác đều không có phản ứng quá mạnh, nhưng sắc mặt những nhân vật nòng cốt của nhà họ Diệp như Diệp Sơn và Diệp Vân Long lại ngập sợ hãi.

Từ khi Diệp Không Nhàn – gia chủ đầu tiên nhà họ Diệp tình cờ có được Thông Thiên Kính đến nay, Thông Thiên Kính đã được nhà họ Diệp truyền lại gần trăm năm, vẫn luôn là báu vật của nhà họ Diệp.

Nhưng trong lịch sử gần trăm năm này, chưa bao giờ có ai dám nói có thể sử dụng Thông Thiên Kính, lại càng không có ai kiểm soát được Thông Thiên Kính, trước giờ đều chỉ có cung phụng nó như thần vật, hơn trăm năm vẫn như vậy.

Diệp Sơn là gia chủ đời trước của nhà họ Diệp nhưng cũng chưa bao giờ thấy kính linh của Thông Thiên Kính xuất hiện, chỉ nghe thấy âm thanh.

Nhưng bây giờ kính linh của Thông Thiên Kính không chỉ chủ động xuất hiện mà còn muốn nhận Diệp Thiên là chủ nhân?

Đây chắc chắn là việc vô cùng hiếm có trong lịch sử của nhà họ Diệp.

“Keng”.

Diệp Thiên còn chưa trả lời, chỉ nghe thấy một tiếng kêu khẽ, Lăng Uyên Thần Kiếm bị Diệp Thiên cắm xuống đất đột nhiên bay ra, lơ lửng trên không trước mặt Diệp Thiên.

Kính linh đứng cạnh Lăng Uyên Thần Kiếm, ánh mắt nghiêm nghị.

“Lăng Uyên Thần Kiếm này, thời kỳ thượng cổ cũng từng được hoàng đế Hiên Viên sở hữu, có thể khiến nó chủ động công nhận thì là vị vua số phận sắp đặt, hôm nay tôi và Lăng Uyên Thần Kiếm đều bằng lòng coi cậu là chủ nhân, cậu sẽ trở thành vị vua đương thời thứ hai sau hoàng đế Hiên Viên”.

Vẻ mặt nhiều người ở biển Nam Hải cuối cùng lại lần nữa thay đổi, ai cũng bất ngờ.

Phải biết là Thông Thiên Kính là thần vật sinh ra theo lời trời đất, nhà họ Diệp đến giờ cũng chỉ biết việc biết trước tương lai, ai ngờ khi Thông Thiên Kính thực sự thể hiện sức mạnh lại đến mức thế này?

Diệp Thiên vốn đã mạnh lắm rồi, giờ nắm được Thông Thiên Kính chẳng khác nào tự nhiên có thêm một phần sức chiến đấu bí ẩn, mạnh mẽ, không chỉ vậy, đến cả Lăng Uyên Thần Kiếm – binh khí thần thánh mạnh nhất cũng chủ động nhận chủ nhân, lại có thêm hai thần vật, sức chiến đấu của Diệp Thiên sẽ đạt đến mức độ nào?

Lúc ấy Hoa Hạ rộng lớn này hoặc là cả thế giới còn mấy người có thể kiềm chế cậu được?

Mọi người đều chăm chú nhìn Diệp Thiên, họ tưởng Diệp Thiên sẽ vui vẻ nhận hai thần vật này, nhưng Diệp Thiên đột nhiên lại cười khẽ thành tiếng.

“Thông Thiên Kính, ông thú vị đó”.

Trên mặt cậu không hề có cảm xúc gì, chỉ vào kính linh, sau đó nắm quang phù màu xanh vào tay.

Quang phù vừa nằm trong tay thì bỗng chốc ánh sáng màu xanh lại rõ rệt hơn, Thông Thiên Kính ở trên không cũng tỏa ánh sáng thần thánh, cứ như một mặt trời cỡ nhỏ, chiếu rọi bốn phương.

“Bây giờ tôi chính là chủ nhân của Thông Thiên Kính rồi sao?”.

Diệp Thiên quay đầu nhìn về phía kính linh.

“Kính linh, tham kiến chủ nhân”.

Kính linh quỳ một chân, lễ phép chào Diệp Thiên, trả lời câu hỏi của Diệp Thiên bằng hành động.

“Vậy sao?”.

Diệp Thiên hờ hững cười, đột nhiên xoay người, đi đến trước mặt Hoa Lộng Ảnh.

“Tiểu Ảnh!”.

Cậu nắm lấy tay Hoa Lộng Ảnh, đột ngột nhét quang phù vào tay cô.

“Từ giờ trở đi, Thông Thiên Kính thuộc về em”.

Hành động này của Diệp Thiên khiến sắc mặt mọi người có mặt ở đây chợt thay đổi, cả những cao thủ vượt cảnh giới siêu phàm như Diệp Sơn, Diệp Vân Long cũng hết sức kinh ngạc.

Thông Thiên Kính là thần vật tối cao chân chính, chứa đựng sức mạnh thần bí khổng lồ, dù là siêu phàm thần phẩm e là cũng phải ước ao.

Vậy mà Diệp Thiên lại không hề do dự tặng cho người khác, mắt còn không chớp lấy một cái.

“Anh Thiên, anh làm gì thế?”.

Hoa Lộng Ảnh không biết phải làm sao, định trả lại, nhưng Diệp Thiên lại nắm chặt tay cô, khẽ gật đầu.

“Đồ anh tặng em, em định từ chối ư?”.

Hoa Lộng Ảnh đang định trả lời thì kính linh đột nhiên lại lên tiếng.

“Chủ nhân, cậu có ý gì? Sức mạnh của Thông Thiên Kính vượt xa những gì cậu có thể tưởng tượng, đây là thần vật của trời đất chỉ có người cực kỳ xuất sắc mới có thể sở hữu, tại sao cậu…”.

Diệp Thiên chưa nghe xong đã xua tay: “Tôi không biết Thông Thiên Kính mạnh thế nào, cũng không có hứng biết. Nhưng tôi có thể khẳng định tôi không cần nó. Diệp Lăng Thiên tôi đầu đội trời, chân đạp đất, tung hoành trên đời này, chỉ dựa vào hai tay mình, chưa bao giờ nhờ vào vũ khí hỗ trợ gì, không sử dụng bất kỳ pháp bảo, thần vật gì. Dựa vào vũ khí, pháp bảo không phải võ đạo của tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK