“Với một phần phân thân của ông mà cũng đòi ngăn được tôi sao?”
Diệp Thiên với đôi mắt lạnh lùng, ánh sáng xanh lam trên người càng tỏa ra mạnh hơn. Sức mạnh của cú đấm tăng bạo. Luồng ánh sáng đỏ do không chịu nổi áp lực nên cuối cùng phát ra tiếng kêu u u.
Một giây sau, tại dinh thự Thủy Tinh, vô số người nhìn thấy ánh sáng đỏ vỡ vụn trong không gian. Còn Thi Đoạn Uyên thì chật vật bật lại.
Người này cố đỡ cú đấm của Diệp Thiên, bay lùi về sau, sóng khí dưới chân nổ tung, đây là cách để xả bớt sức mạnh từ cú đấm của Diệp Thiên. Nhưng dù có như vậy thì Thi Đoạn Uyên vẫn bị đánh bay ra hàng chục thước. Sắc mặt tái mét.
“Hôm nay, tàn ảnh của ông tôi giải quyết chắc rồi!”
Diệp Thiên là siết nắm đấm, bước tới trước và tung tiếp một chiêu nữa.
Tam Tuyệt Quyền, chiêu thức thứ năm, Thôn Nhật Nguyệt.
“G \rào!”
Cú đấm này mang theo long khí mà Diệp Thiên hút được bên trong Long Nguyên Tinh. Bầu trời vang lên tiếng rồng gầm và còn mạnh hơn cả kiếm Đồ Long mà Lâm Đạp Phong thi triển trước đó nữa.
Thi Đoạn Uyên lại tái mặt. Luồng ánh sáng đỏ trên người tiếp tục bùng lên và tỏa ra từ hai bàn tay.
“Tạo Hóa Chưởng!”
Đây là một trong những tuyệt học của nhà họ Thi. Chỉ có những nhân vật cốt cán mới được tiếp xúc và luyện tập tuyệt học này. Trong Tứ Tượng Tông, thậm chí là cả Huyền Môn của tiểu thế giới thì đây là quyết pháp chiến đầu hàng đầu.
Thi Đoạn Uyên không ngờ lúc này phải dùng chiêu này để đối phó với một kẻ vãn bối của nhà họ Thi tới từ thế giới trần tục.
Chưởng ấn màu đỏ che cả bầu trời, xuất hiện trong không gian, cả bầu trời đêm như được thắp sáng. Bàn tay to như tay Phật đó dường như có thể trấn áp được mọi thứ.
Hai nguồn sức mạnh giao thoa trong không gian. Cả hồ Lục Nhân cũng rung lên mãnh liệt như bị động đất.
Phần lớn những người có mặt ở dinh thự Thủy Tinh đều vừa kinh hãi vừa hoảng sợ. Bất luận là Diệp Thiên hay là Thi Đoạn Uyên thì đều vượt xa nhận thức của giới thương nhân bọn họ.
Bọn họ vừa cảm thấy kính sợ vừa thấy tò mò với những thể loại sức mạnh siêu nhiên này. Họ vừa muốn bỏ chạy nhưng lại vừa muốn ở lại để có thể xem được quá trình từ đầu đến cuối.
“Đây chính là kỹ pháp chiến đấu của người tu tiên à?”
Một cú đấm Thôn Nguyệt Nhật của Diệp Thiên đã bị Thi Đoạn Uyên chặn đứng. Diệp Thiên cảm thấy hơi kinh ngạc. Bàn tay màu lửa đỏ trước mặt khiến cậu phải lầm bầm.
Điều này đã vượt ra ngoài phạm vi của võ kỹ truyền thống. Dù là sự dẫn nhập của linh khí thiên địa hay là sự vận dụng và kiểm soát chân nguyên của bản thân người sử dụng thì cũng đều vượt xa những gì mà cậu được biết từ những người luyện võ khác. Dù có là mười sáu vị thẩm phán vương, Long Định Thiên, chủ nhân La Võng – những kẻ mạnh hàng đầu của hiện tại thì cũng đều yếu hơn Thi Đoạn Uyên vài phần.
Mặc dù Diệp Thiên chẳng có chút thiện cảm nào với cái đám người trịch thượng của tiểu thế giới nhưng cũng phải thừa nhận người tu tiên đúng là danh như lời đồn.
Thi Đoạn Uyên đỡ chọn cú đấm của Diệp Thiên, không hề khiến cậu cảm thấy nhụt chí mà ngược lại ý chí chiến đấu càng mạnh hơn.