Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bảo tôi quỳ gối xin lỗi sao? Dù là Bạch Phá Thiên cũng không dám nói như vậy với tôi, anh lấy can đảm từ đâu vậy?”





Bạch Phá Thiên?





Một câu này của Diệp Thiên đã khiến toàn sân bùng nổ! Trên thế giới, ai lại không biết Bạch Phá Thiên lừng lẫy kia, đó là cao thủ siêu cấp có thể ngồi cùng với nguyên thủ các nước lớn, là chủ nhân Long Trì - thế lực võ đạo đứng đầu thế giới, mà Diệp Thiên lại dám gọi thẳng tên, hơn nữa giọng điệu này nghe ra như thể không hề coi trọng, quả thực khiến người ta sợ hãi.





Bạch Kỳ Vĩ nghe vậy, vẻ mặt thoáng chốc cũng thay đổi, anh ta không dám tin, trên thế giới này lại có người dám gọi thẳng tên ông sơ nhà mình, hơn nữa còn là với giọng điệu lớn lối kia nữa, như thể ông sơ nhà anh ta chỉ là gà chó tầm thường.





Thanh niên tóc bạc này rốt cuộc lại là ai?





Trong lúc anh ta đang ngây người thì đột nhiên chú ý vẻ mặt ông lão áo đen bên cạnh.





Ông lão áo đen ngồi phịch trên ghế, đôi mắt trừng lớn, nhìn Diệp Thiên chằm chằm như thấy quỷ, vẻ mặt kinh sợ, ông ta há hốc miệng, cổ họng chỉ có thể râm ran rên rỉ, ngay cả một câu cũng không nói được.











Ông ta thực sự đã bị dọa chết khiếp rồi! Ông lão áo đen có nằm mơ cũng không ngờ mình lại gặp Diệp Thiên ở đây, sát tinh tuyệt thế này lại vẫn chưa chết?





Giờ phút này, ông ta chỉ muốn tìm “tên đầu têu” tung tin Diệp Thiên đã chết kia để băm thây nghìn đoạn, nỗi sợ trong lòng đã không thể dùng ngôn từ để hình dung được nữa.





“Tiền bối Hắc Thần, ông…”. Bạch Kỳ Vĩ lại càng bất an trong lòng, lời anh ta còn chưa nói xong, ông lão áo đen đã lập tức đẩy ghế, quỳ gối cung kính trước mặt Diệp Thiên.





“Bái kiến Diệp thiên nhân, xin Diệp thiên nhân phá lệ khai ân, tha cho tôi một mạng chó này, xin Diệp Thiên Nhân tha mạng!”





Hành động của ông lão áo đen lập tức không khí xung quanh cứng đờ, mặc dù đa phần mọi người ở đây không biết thân phận thật sự của ông lão áo đen, nhưng lại biết rõ, ông ta là nhân vật lớn nhất mà Tập đoàn Long Chúng mời đến lần này, ngay cả Thiếu chủ Long Trì cũng phải gọi một tiếng “tiền bối”, rõ ràng địa vị vô cùng hiển hách, ắt hẳn cũng phải là một cao thủ tuyệt thế.





Mà một người như vậy lại quỳ xuống cầu xin tha với thanh niên tóc bạc, quả thực bất ngờ giống như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy! Còn Diệp Thiên đối mặt với van xin của ông lão đến ánh mắt cũng chưa từng dao động, chỉ lạnh nhạt nói: “Ban đầu tôi đã nói với ông rồi, tuy Cận Vô Trần không còn, nhưng vẫn còn có tôi!”





“Nếu ông còn bước vào Cảng Đảo nửa bước, tôi sẽ giết chết ông!”





“Ông nhớ chưa?”





Ông lão áo đen này không phải ai khác, đây chính là Hắc Thần Vu Chủ của Thái Bang lúc trước, tên này đã nhân lúc Diệp Thiên và Cận Vô Trần giao chiến mà lẻn vào quan sát dự định làm ngư ông đắc lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK