Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hơn nữa nó còn là người của thế giới tục, Tứ Tượng Tông tôi là một trong sáu tông môn mạnh nhất ở tiểu thế giới, làm sao có thể để cho một tên người ngoài làm thánh tử của chúng tôi được chứ?"





Bạch Viêm Minh không hề quan tâm đến phản bác của Thi Đôn Hoàng, chỉ điềm đạm nói: "Kiệt trưởng lão, tiểu thế giới đã trải qua những thay đổi hàng nghìn năm của thời đại, vậy mà ông vẫn còn giữ cái ý tưởng của thế hệ cũ, rồi đồng tình với cái khác nhau giữa thế giới tục và tiểu thế giới ư?”






"Đúng vậy, thực lực tổng thể của tiểu thế giới quả thực mạnh hơn so với thế giới tục, nhưng trong thế giới tục cũng sẽ có một số “quái vật” không thể đoán trước được, và con của Tiểu Vân chính là đứa nổi bật nhất!”





"Trong thế giới này, cuối cùng kẻ mạnh sẽ có được tôn trọng, cậu ấy có khả năng dẫn dắt Tứ Tượng Tông đến vinh quang, và còn là con của Tiểu Vân, tại sao lại không thể trở thành thánh tử của Tứ Tượng Tông?"





"Hay là do những oán hận ích kỷ của riêng ông, nên mới muốn xoá đi tương lai tươi sáng của Tứ Tượng Tông?"





Từng câu từng chữ của Bạch Viêm Minh đều vô cùng rành mạch, khiến cho Kiệt trưởng lão nhất thời không thể nào phải phản bác lại được.







Quả thực ông ta cảm thấy Bạch Viêm Minh nói hoàn toàn đúng, nhưng trong lòng ông ta vẫn không chịu chấp nhận.





Kiệt trưởng lão chỉ muốn giết tất cả những kẻ dám phá vỡ quy tắc của nhà họ Thi, ông ta tuyệt đối không thể giữ mạng Diệp Thiên được.





"Nhưng tông chủ...."





Kiệt trưởng lão đang định nói lại lần nữa, nhưng Bạch Viêm Minh liền xua tay.





"Kiệt trưởng lão, không cần nói nữa!"





"Tại sao lúc nãy tôi lại ra điều kiện mười chiêu với cậu ấy, một mặt là để hoà giải ân oán giữa cậu ấy và nhà họ Thi, còn mặt khác..."





"Là để cứu ông!"





“Cứu tôi?”, Kiệt trưởng lão nghe xong liền cảm thấy hết sức khó hiểu.





Bạch Viêm Minh đang định giải thích, nhưng ánh mắt lúc này có hơi khựng lại.





"Hửm?"





Ông ta đột ngột quay lại, hai mắt hơi nheo.





Giây tiếp theo, cả mặt đất lại run lên, ngón tay khổng lồ trên bầu trời cũng phát ra âm thanh vang dội, một vết nứt bỗng xuất hiện từ phía dưới ngón tay khổng lồ, sau đó kéo dài lên trên, cuối cùng bao trùm cả ngón tay.





"Oong!"





Ngón tay khổng lồ lại rung lên, sau đó vô số ánh sáng xanh từ trong khe nứt tràn ra, chiếu sáng xung quanh.





"Bùm!"





Một tiếng nổ đột nhiên vang lên, Sơn Hà Chỉ trấn áp mọi thứ lập tức bị ánh sáng xanh che khuất, sau đó nổ tung thành những đốm sáng trên bầu trời, ngay cả những phiến đá vụn cũng bị đánh bay ra xa, một bóng người từ bên trong bay lên trời, đó chính là Diệp Thiên.





"Xem ra nên có cái kết rồi!"





Diệp Thiên đứng ở trước mặt Bạch Viêm Minh, khóe miệng nhếch lên ý cười.





Ánh mắt Bạch Viêm Minh khẽ động, nhìn vào Diệp Thiên hồi lâu, trong lòng có chút kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK