Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vụt!"





Diệp Thiên bước trên không trung, bấm tay một cái, sóng dữ lập tức cuộn lại, tất cả mọi người xung quanh liền reo hò cổ vũ.





Bởi vì trận chiến ở đảo Rồng của Diệp Thiên đều đã được phát sóng trên toàn thế giới, giờ đây khuôn mặt của cậu đã không còn xa lạ với mọi người nữa, hiện tại có rất nhiều người nhận ra Diệp Thiên.





Kỷ Nhược Tuyết nhìn chằm chằm về phía Diệp Thiên, ngoại trừ màu tóc đã thay đổi, sắc mặt và ánh mắt của cậu cũng không còn lạnh lùng như trước nữa, điều này làm cho cô có chút rung động.





Diệp Thiên nhìn Kỷ Nhược Tuyết hồi lâu, sau đó nhấc tay lên, một luồng khí nhẹ thổi vào, nhấc Kỷ Nhược Tuyết và những người bị mắc kẹt trên đỉnh tháp lên rồi bay về phía xa.





Còn tên người sói cao trăm mét phía trước, đối mặt với ngọn sóng bị Diệp Thiên đẩy về vẫn không hề né tránh hay ngăn chặn, cứ để cho những con sóng cao mấy chục mét ập vào người mình.





Nhưng khi những con sóng khổng lồ có thể san bằng một tòa nhà cao tầng ập xuống lại không hề gây ra tổn hại nào với hắn, người sói vẫn giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía Diệp Thiên, trong miệng phát ra mấy tiếng gầm nhẹ.





"Mày là Diệp Lăng Thiên, kẻ đã giết Ogle đúng chứ?"





Diệp Thiên không trả lời, chỉ hơi nheo mắt nhìn lại.





"Lang tộc vũ trụ đây sao?"





Lang tổ của vùng đất tuyết Ogle đã từng nói với Diệp Thiên, một khi hắn hoặc Huyết tổ chết đi thì chủng tộc phía sau sẽ đến trái đất và quét sạch mọi thứ, bây giờ xem ra, có lẽ hắn không hề phóng đại rồi.





Đối mặt với người sói khổng lồ cao trăm mét này, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy áp lực cực lớn, đây là chủng tộc vô cùng mạnh mẽ ngoài hành tinh, trong cơ thể chúng ẩn chứa một luồng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.





Ngay cả Thiên Luân bị ma hoá cũng không đáng sợ đến vậy: “Mày đến địa cầu là để báo thù cho Lang tổ của vùng đất tuyết ư?”





Diệp Thiên lạnh lùng nói.





Nghe thấy lời của Diệp Thiên xong, người sói khổng lồ hừ nhẹ một tiếng, nói với vẻ khinh thường: "Báo thù?"





"Ogle chỉ là một đứa con lai máu bùn đã bị chủng tộc của bọn tao ruồng bỏ mà thôi, chỉ vì một lý do nào đó mà bọn tao mới tạo ra một chủng tộc thấp hèn trên trái đất, chỉ một mình hắn cũng xứng đáng để tao phải báo thù ư?"





Hai mắt hắn như thiêu đốt, màu đỏ máu trong mắt càng lúc càng đậm, nhìn thẳng vào Diệp Thiên nói: "Tao đến Trái Đất là để phụng mệnh các trưởng lão trong tộc tìm kiếm tinh thể nhân Trái Đất!"





"Tao biết mày chính là người được chọn của Trái Đất, ắt sẽ biết tinh thể nhân Trái Đất ở đâu, tao cho mày một cơ hội, mau đưa tinh thể ra đây, coi như tao tha cho mày một con đường sống, thậm chí có thể giúp mày ra khỏi Địa Cầu, chính thức tiếp cận được với nền văn minh tu tiên, nơi đó mạnh hơn nhiều so với Trái Đất bé nhỏ này!”





"Tinh thể?"





Trong lòng Diệp Thiên chợt động, nhưng vẻ mặt cậu vẫn tỏ ra bình tĩnh.





"Chủng tộc ngoài hành tinh các người vẫn luôn âm thầm quan sát Trái Đất chỉ là để lấy tinh thể nhân Trái Đất thôi sao?"





"Các người muốn làm gì với nó?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK