Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh







Trong lối đi, một vuốt thú đen như mực thò ra, xé lối đi ra hai bên thêm một chút. Sau đó, một chiếc đầu sói dữ tợn đáng sợ lại vươn ra từ trong lối đi, tiếp theo là thân mình, chi dưới.





Cuối cùng, một người sói khổng lồ hai chân đạp đất, cao cả trăm mét, ngang tàng đáp xuống đất, làm sụp cả một vùng tuyết.





Tiếng sói tru vang vọng khắp đất trời, xuyên qua trời cao. Chỉ chớp mắt, tất cả người dân trong Lang tộc đều không hẹn mà cùng nhau quỳ xuống, đồng loạt phủ phục dưới đất.





Bọn họ không biết người sói khổng lồ đột nhiên xuất hiện này có quan hệ gì với bọn họ, nhưng luồng uy áp đến từ nơi thâm sâu trong dòng máu đó lại khiến bọn họ không dám nhìn thẳng, chỉ có thể khúm núm quỳ xuống, cúi đầu xưng thần.





Sự áp chế từ dòng máu này còn mạnh mẽ, thuần túy hơn cả Lang tổ!





“Đại nhân, ngài là do Lang Thần phái đến cứu Lang tộc chúng tôi đấy sao? Thật là tốt quá!”.





Trưởng lão tối cao đương nhiệm của Lang tộc cúi người bái lạy quái vật khổng lồ ấy, giọng nói tràn ngập nỗi kích động và vui mừng.





Chốc lát sau, con quái vật khổng lồ đó đột nhiên nói tiếng người, một câu nói đẩy bọn họ đến vực sâu tuyệt vọng.





“Một đám chủng tộc thấp kém mang dòng máu lai tạp mà cũng dám tự xưng là Lang tộc?”.





“Sự tồn tại của các người chỉ bôi nhọ thanh danh trăm triệu năm của Lang tộc vũ trụ mà thôi, biến mất hết đi cho tao!”.





Nó vừa dứt lời đã há to cái miệng rộng như bồn máu ra. Trong miệng nó hình thành một lốc xoáy khổng lồ, sau đó cuốn hết toàn bộ đám người Lang tộc vùng đất tuyết vào trong.





Lốc xoáy khủng khiếp nghiền nát đám người sói thành mảnh vụn, máu thịt be bét hòa lẫn với không khí lạnh băng chui cả vào miệng gã người sói cao trăm mét.





Sau khi hủy diệt toàn bộ Lang tộc vùng đất tuyết, nó mới hừ một tiếng lạnh lùng. Sau đó, bên ngoài thân người nó tỏa ra ánh sáng đỏ lấp lánh, cơ thể dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một người thanh niên cường tráng cao hai mét, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.





“Thần điện Thái Dương cũng đã hành động, Lang tộc vũ trụ bọn ta sao có thể chậm hơn người khác chứ?”.





“Miếng bánh ngon như Trái Đất không phải chỉ thuộc về các người!”.





Cùng lúc đó, trên nóc lâu đài cổ của Huyết tộc phương Tây, một thanh niên tuấn tú mặc áo da màu đỏ máu, giống như quý tộc cũng lau khóe miệng vừa mới đánh chén nhiều con quỷ hút máu xong, lộ ra vẻ mặt chán ngán.





20220506015751-tamlinh247.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK