Nhờ có sự tồn tại của bọn họ, năm xưa Hợp chúng quốc mới có thể dùng vào cuộc đối kháng với Anh Đình hùng mạnh, cuối cùng thành công giành độc lập, từng bước xưng làm bá chủ thế giới.
Trại tập trung chiến thần, người như chiến thần, thần uy chấn động thế gian!
“Đi thôi các vị!”.
Một người đàn ông tóc vàng trong số họ chính là kẻ đã khởi xướng đánh cơ thể của Diệp Thiên rơi xuống vực sâu, bày ra Hoàng Kim Chiến Thần Trận trên bầu trời Thái Bình Dương.
Ông ta phất tay với mọi người, rõ ràng là nhân vật thống soái của Trại tập trung chiến thần.
“Chúng ta hãy nổ súng cho cuộc chiến tranh lớn nhất thế giới này!”.
Vô số ánh sáng vàng cao chọc trời, bay vọt đi theo phương hướng sóng linh khí cuộn trào.
Ở Hoa Hạ, trụ sở của liên minh võ thuật, Long Định Thiên triệu tập tất cả cao thủ vương cấp, hoàng cấp. Mấy chục con người hùng dũng hội tụ về ngoại ô thủ đô.
“Cuộc chiến phương Đông và phương Tây không thể tránh khỏi. Bây giờ đã qua nửa năm, chúng ta hãy lĩnh giáo lần nữa xem đám hổ sói nước ngoài kia rốt cuộc đã thay đổi như thế nào!”.
Long Định Thiên hét lớn một tiếng, mấy người Đạm Đài Tô Mộc, Trí Đức đồng thanh lên tiếng đáp lại. Sau đó, trước ánh mắt đưa tiễn của những người thống soái trong quân đội, mấy chục cao thủ của liên minh võ thuật cùng nhau bay vọt lên trời, xuất phát ra nước ngoài.
“Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?”.
Trong đại sảnh nhà họ Diệp, Diệp Vân Long chắp tay sau lưng, ngửa đầu nhìn vô số luồng sáng phóng vọt về phương xa, trong lòng không khỏi chấn động.
Ông ta biết cuộc chiến hoàng cấp sắp nổ ra, mà ông ta thân là võ giả Hoa Hạ, vốn cũng định ra trận, sau này có thể mượn cơ hội này tiến vào tiểu thế giới, đoàn tụ với Thi Tú Vân. Nhưng bởi vì “sự ra đi” của Diệp Thiên, cuối cùng ông ta vẫn xua tan ý nghĩ này.
Bây giờ cuộc chiến sắp bắt đầu, các nước lớn trên thế giới đều tràn ngập nguy cơ, huống hồ là những gia tộc phụ thuộc vào nước lớn như bọn họ.
Bây giờ Diệp Thiên không còn, sức chiến đấu mạnh nhất của nhà họ Diệp chỉ có một mình ông ta. Ông ta nhất định phải bảo vệ được nhà họ Diệp, hoàn thành “di nguyện” của Diệp Thiên.
Ngày hôm nay, ở các nơi trên thế giới, vô số luồng sáng phóng vọt lên trời, thực sự là gió nổi mây vần. Các nước lớn lần lượt sử dụng sự giám sát cường độ cao nhất. Các hạm đội ở mỗi vùng biển lần lượt ra trận, ngẫu nhiên kiểm tra phong tỏa vùng biển mà các cao thủ xuất hiện, không dám lơi lỏng chút nào.
Không chỉ có những cao thủ trong tổ chức bảo vệ của các nước lớn như Trại tập trung chiến thần, Giáo triều, Ánh sáng của vùng đất tuyết, Mắt của đế quốc kéo đến như mây, mà những tổ chức lâu đời trên thế giới như La Võng cũng xáo động.
Trong lúc những cao thủ đỉnh cao đương thời xuất phát đến nơi Tiên Môn mở ra, không ai biết ở vực sâu dưới đáy biển bên dưới Tiên Môn, bóng người im lặng ngủ say kia bỗng nhiên động đậy.
Đôi mắt cậu vẫn nhắm chặt, nhưng tay phải lại khẽ đưa lên, sau đó năm ngón tay nắm lại thành quả đấm.
Trên đỉnh Tiên Môn, một trận sấm sét cực lớn bỗng nhiên giáng xuống, sau đó hóa thành vô số đốm lửa sấm sét nhỏ bé, nổ ra trên mặt biển.
Mùi hôi thối của xác tôm cá thối rữa hội tụ thành khí mê-tan, lửa đỏ sấm sét vừa bén vào nó lập tức bùng cháy, kéo dài nghìn mét trên bờ biển.
Rồng bay trên chín tầng trời, phượng biết niết bàn trùng sinh, đợi ngày sấm dậy trời cao, sẽ là lúc đế vương trở lại!