Chiêu thức “Xuất Linh” này tuy là tuyệt kỹ chấn môn của Thần Ý Môn, nhưng ngay cả những trưởng lão sở hữu nó cũng chỉ sử dụng vào thời khắc mấu chốt nhất.
Lý Minh Quyền nghiêng đầu nhìn Cao Hách, trong con ngươi xám xịt hiện lên một nụ cười.
"Nhiệm vụ của tôi lần này là bảo vệ cho cậu an toàn, nếu như có người muốn chèn ép cậu để làm nhục Thần Ý Môn, đương nhiên tôi cũng sẽ cho cậu ta lĩnh giáo một chút chiêu thức của Thần Ý Môn chứ!”
Sau khi nói xong, đám mây che phủ trên đầu ông ta đột nhiên tan biến, một luồng sát ý dâng trào lập tức quét qua sảnh hội nghị, từng gợn sức mạnh tinh thần mạnh mẽ lần lượt phá tan các bức tường.
"Tôi không quan tâm cậu là ai, có thân phận như thế nào, hôm nay tôi sẽ giết cậu!"
Ông ta nhìn thẳng về phía Diệp Thiên, trong mắt lóe lên tia sáng màu xám.
"Keng!"
Một đạo kiếm khí xuyên thẳng qua không gian, sau đó chém ra theo phương thẳng đứng, làm khơi dậy một luồng khí tức mạnh mẽ dâng trào, lập tức chia sảnh hội nghị ra làm hai, quét thẳng về phía Diệp Thiên.
"Cái này...", Yến Khinh Vũ chỉ cảm thấy sức gió ở trước đang đè ép cơ thể mình, gió chém vào mặt, sắc như dao kiếm, một luồng tử khí lập tức ào đến.
Chiêu này của Lý Minh Quyền chính là thần niệm hoá kiếm, so với thứ mà Cao Hách thi triển vừa rồi thì nó mạnh hơn gấp vạn lần.
Diệp Thiên không có quá nhiều phản ứng, ngay khi kiếm khí chém ra, trong mắt cậu cũng loé lên thần quang, ngay lập tức trước mặt Diệp Thiên cũng ngưng tụ thành kiếm khí, sau đó bay về phía đối phương, hai luồng kiếm khí va vào nhau.
"Bùm!"
Một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, cùng với hai luồng sức mạnh tinh thần bất thường tăng vọt, sảnh hội nghị của Tam Nhất Môn cuối cùng cũng không thể chịu đựng được sức mạnh của đòn công kích nữa, lập tức vỡ tan, khiến cho vô số đá sỏi bắn tung tóe ra xung quanh.
Nếu không phải Yến Băng Lăng và những tu sĩ khác dùng sức mạnh để cố định nền móng, thì có lẽ ngay lúc này đại sảnh cũng đã sập mất rồi.
"Hai người này...", Yến Băng Lăng nhìn sang Diệp Thiên, sau đó nhìn Lý Minh Quyền, sắc mặt lại thay đổi, bà ta có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần của Lý Minh Quyền lúc này đã tăng vọt đến mức mà ngay cả bà ta cũng không thể có được, ngay cả sức phá hoại và uy lực cũng có thể sánh với cảnh giới truyền thuyết thiên cấp.
"Xuất Linh quả thực là một chiêu thức kỳ diệu độc nhất vô nhị, có thể khiến cho tu vi của một người tăng vọt tới mức độ thế này trong khoảng thời gian ngắn như vậy!"
Yến Băng Lăng thầm cảm khái, nhưng sau đó vẫn lắc đầu thở dài: “Nhưng tiếc là cho dù thực lực có được nâng tới cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, thì vẫn không thể làm gì được cậu ta!"
Đương nhiên là bà ta đang nói đến Diệp Thiên.
"Nhờ ngoại lực để gia tăng sức mạnh, nhưng chỉ là tạm thời mà thôi!"
Diệp Thiên đỡ lấy kiếm khí của Lý Minh Quyền, sức mạnh tinh thần của cậu vẫn không chút dao động, giống hệt như biển sâu, vô cùng trầm tĩnh, vững vàng ở trong thần phủ của Diệp Thân.
Đương nhiên Lý Minh Quyền hết sức kinh ngạc, không ngờ ông ta đã thi triển Xuất Linh, dung hợp tu vi sức mạnh tinh thần của một vị hiền triết để đạt đến cảnh giới truyền thuyết thiên cấp, thế nhưng chiêu thức của mình vẫn bị Diệp Thiên đỡ một cách rất nhẹ nhàng.