Giọng nói của ông ta chắc như đinh đóng cột, không thể thay đổi.
“Bố, bố căn bản không hiểu được bạn con là nhân vật như thế nào, chờ khi bố biết được, nhất định bố sẽ hối hận đó!”.
Trên tầng hai vọng xuống tiếng nói của Tề Văn Long, sau đó là tiếng đóng cửa sầm lại.
Trên khuôn mặt Tề Phong mang chút tức giận, càng lúc càng thấy thất vọng vì đứa con mê muội mất lý trí này.
Ông ta đến đại sảnh, bà Tề đi nhanh tới, nhíu mày nói: “Tình hình nhà chúng ta bây giờ đúng là không được lạc quan, nhưng anh cũng không nên ép Tiểu Long như vậy, chuyện mà nó không thích thì đừng để nó làm nữa!”.
“Nếu không được thì em về nhà em một chuyến, nói với bố em chắc là có thể lấy được vài chục triệu tệ để tập đoàn dùng tạm vậy!”.
Tề Phong nghe thấy vậy lắc đầu nói: “Vài chục triệu đối với tập đoàn mà nói chỉ như muối bỏ biển, nếu không có sự giúp đỡ của nhà họ Mộ Dung, mà nhà họ Tề chúng ta có thể vượt qua được kiếp nạn này thì anh đã làm như vậy từ lâu rồi, sao có chuyện đi ép nó chứ?”.
“Chuyện này em không cần lo lắng, em cũng không cần về nói với bố, không giải quyết được gì đâu!”.
“Em cứ ở nhà trông coi Tiểu Long, con gái nhà họ Mộ Dung nửa tiếng nữa sẽ đến, nhất định không được để xảy ra sai sót biết chưa?”.
Bà Tề tuy không muốn làm trái ý nguyện của con trai, nhưng nghĩ đến Tập đoàn Tề Phong đang gặp khó khăn, với lại gánh nặng mà chồng phải gánh vác, đành thở dài một tiếng rồi gật đầu.
Tề Phong vỗ nhẹ vào vai vợ, sau đó chuẩn bị ngồi xuống sofa nghĩ tiếp đối sách.
Ông ta vừa đi thêm một bước, đột nhiên khựng lại, lúc này mới phát hiện ra trong nhà có một người lạ.
Diệp Thiên lúc này cũng đứng dậy luôn: “Chú Tề, cháu chào chú!”.
Tề Phong nghi hoặc nhìn sang vợ: “Tiểu Đóa, ai đây?”.
“À, đây là bạn cùng phòng ký túc của Tiểu Long!”.
Bà Tề giải thích: “Ông không cho Tiểu Long ra ngoài, nên cậu ấy vừa đến đây tìm đó!”.
Tề Phong nghe thấy, sắc mặc sa sầm lại.
Bây giờ nhà họ Tề đã lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng, cho dù những đối tác thì ông ta cũng đã không thể quan tâm được nữa, lúc này làm gì có tâm trạng đi tiếp đãi một thằng bé là sinh viên đại học còn chưa tốt nghiệp chứ?
Trong mắt ông ta thêm phần lạnh lùng, trầm giọng nói: “Cậu bé, thực sự rất ngại với cháu!”.
“Hôm nay nhà họ Tề có khách quan trọng đến, nên Tiểu Long cũng phải ở nhà!”.
Nói đến đây, Tề Phong đưa bàn tay chĩa ra cửa.