Blog Senna lao về phía Diệp Thiên, hai cánh tay dang rộng, như thể gặp lại người bạn cũ, muốn ôm chầm lấy sau thời gian chia xa bao lâu nay mới gặp lại.
Cảnh tượng này ngay lập tức khiến đám người Tiêu Chí Lâm, Tiêu Tường, Vương Hạo Hiên choáng váng. Tất cả những người hâm mộ đua xe tốc độ trên khán đài cũng phải sửng sốt, vẻ mặt đầy khó tin.
Ai quen với Blog Senna đều biết đây là người kiêu căng ngạo mạn đến như thế nào. Có thể nói đó là người đã đạt đến mức độ xem thường tất cả, không coi ai ra gì. Khi anh ta đọ sức với người khác, ngoài những đối thủ ngang tài ngang sức với mình ra, những người khác muốn bắt tay với anh ta cũng đều bị anh ta xem như không nhìn thấy.
Vừa rồi, Tiêu Chí Lâm đã giới thiệu Tiêu Tường và Cố Giai Lệ với anh ta, thái độ thờ ơ của Blog Senna đã cho thấy sự kiêu ngạo đó.
Nhưng ngay lúc này, Blog Senna lại vô cùng nhiệt tình với một thiếu niên ăn mặc bình thường, giống như một người bạn cũ nhiều năm, thử hỏi những người có mặt ai mà không kinh ngạc kia chứ?
Đôi mắt Tiêu Tường hơi nhấp nháy, cô ta cảm thấy không thể tin được, ngay cả Tiêu Chí Lâm, đệ tử ruột của anh ta cũng chỉ có thể nhận được vài câu ngắn gọn từ Blog Senna, thậm chí nhiều lần Blog Senna còn không thèm đoái hoài đến người học trò này. Nhưng Diệp Thiên, người mà cô ta rất xem thường lại có thể khiến Blog Senna chủ động tiến đến chào hỏi, mà còn có vẻ vô cùng thân mật. Cô ta quả thực cảm thấy không thể tin nổi.
Bản thân Tiêu Chí Lâm cũng ngẩn ra tại chỗ, mặt đớ ra. Cậu ta vốn định tìm cơ hội đưa Diệp Thiên lên xe sau đó hạ nhục Diệp Thiên trên đường đua một phen. Ai ngờ rằng bây giờ sư phụ đua xe của mình, người được coi là vua xe Châu Âu trong giới đua xe quốc tế lại có thái độ hữu hảo với Diệp Thiên như thế?
Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ nhìn thấy cảnh này cũng cảm khẽ liếc mắt nhìn. Họ không ngờ Diệp Thiên không chỉ là người nắm giữ Tập đoàn Lăng Thiên, võ thuật cao cường, mà còn quen biết cả vua xe nức tiếng quốc tế.
Diệp Thiên đang dựa vào hàng rào, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Blog Senna.
"Senna, đúng là đã lâu không gặp!"
Cậu tiến lên phía trước vài bước và trao một cái ôm tượng trưng cho Blog Senna.
Blog Senna rõ ràng vô cùng vui mừng, vẻ mặt anh ta đầy thích thú: "Thiên à, cậu có biết tôi đã tìm cậu bao lâu rồi không?"
"Kể từ hôm đó, không có giờ phút nào là tôi không tìm cậu. Chỉ tiếc là mãi mà không tìm thấy. Hơn hai năm nay, tôi vẫn luôn trau dồi kỹ năng lái xe của mình trên các đường đua quốc tế lớn để có thể đọ sức với cậu lần nữa!"
Diệp Thiên cười nhạt, thản nhiên đáp: "Anh là vua xe hơi nổi tiếng quốc tế, không biết có bao nhiêu người muốn đua với anh, anh hà tất phải tốn công tìm tôi?”
Blog Senna nghe vậy thì vẻ mặt thêm trịnh trọng.
"Đám vô dụng bọn họ làm sao có tư cách so với cậu chứ?"
"Cho tới nay cậu là người duy nhất thắng tôi đấy!"
Giọng nói của Blog Senna tuy không lớn, nhưng toàn bộ những người có mặt đều đang dồn sự chú ý về phía này nên họ đương nhiên nghe thấy hết cuộc nói chuyện của hai người, nhất thời cảm thấy sục sôi.
"Cái gì? Cậu bé đó thực sự đã thắng Blog Senna?"
Mọi người nhìn nhau với vẻ mặt không thể tin nổi.
Blog Senna đã giữ nhiều kỷ lục các đường đua trên thế giới và chưa bao giờ thua. Anh ta đã đạt đến đỉnh cao trong giới đua xe quốc tế với chiến thắng trọn vẹn và trở thành một ông vua xe hơi thực thụ, làm sao anh ta lại có thể thua?
Hơn nữa, cho dù Blog Senna có thua thì anh ta cũng phải thua những tay đua nổi tiếng hàng đầu thế giới, sao có thể thua một cậu nhóc vô danh tiểu tốt như vậy đây?
Tiêu Tường và Tiêu Chí Lâm liếc nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt nhau. Đặc biệt là Tiêu Chí Lâm, cậu ta là đệ tử ruột của Blog Senna, cậu ta biết rõ kỹ năng đua xe của Blog Senna có sức mạnh như thế nào. Trong mắt cậu ta, Diệp Thiên chẳng qua chỉ là người có xuất thân vô danh tiểu tốt, càng là một học sinh chẳng có bản lĩnh gì gớm ghê. Vậy thì làm sao có thể thắng được Blog Senna cơ chứ?
Ngược lại, Tiêu Tường nhảy số ngay, cô ta lập tức nghĩ về những gì Blog Senna vừa nói.
Anh ấy nói rằng anh ấy đã từng thua một người, đó là xa thần phía Tây Nam, mà theo lời đồn đại thì xa thần Tây Nam mang họ Diệp!
"Diệp Thiên cũng họ Diệp, chẳng lẽ nói..."
Tiêu Tường lắc đầu, vẻ mặt không dám tin.
"Sao có thể như thế được?"
Trong lúc cô ta vẫn còn đang nghi ngờ thì Blog Senna đã bất ngờ thông báo.
"Mọi người, có thể mọi người còn chưa biết, vị này chính là ‘xa thần Tây Nam' mà mọi người vẫn thường hay nhắc tới đó!”
Anh ta vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều vỡ òa!
"Cái gì? Cậu ta là xa thần Tây Nam á?"
"Trời ơi, xa thần Tây Nam còn trẻ như vậy sao?"
"Không phải chứ? Tôi nằm mơ cũng muốn gặp được xa thần Tây Nam, hôm nay thực sự đã gặp được thần tượng rồi ư?”
"Oa, xa thần Tây Nam trẻ quá, đẹp trai quá..."
Ánh mắt của mọi người trên đường Lục Hoàn đều đổ dồn vào Diệp Thiên. Họ kinh ngạc, ngưỡng mộ, sùng bái hoặc hâm mộ, đều đủ cả.
Trong tích tắc, Diệp Thiên trở thành tâm điểm của khán giả.
Còn anh em nhà họ Tiêu lập tức ngây ra tại chỗ, vẻ mặt đông cứng.
Ánh mắt Tiêu Chí Lâm không ngừng thay đổi, cậu ta chỉ cảm thấy mình giống như một kẻ ngốc. Cậu ta vốn tưởng rằng Diệp Thiên không có lai lịch gì lớn, tối nay muốn dùng xe đua dạy cho cậu một bài học trước mặt Cố Giai Lệ, ai ngờ Diệp Thiên lại có tên tuổi nổi như cồn như vậy, là xa thần Tây Nam với vô số huyền thoại trong giới đua xe ba tỉnh Vân Kiềm Xuyên?
Dù được ghi nhận là tay đua nhanh nhất trên đường Lục Hoàn nhưng kỉ lục nhanh nhất của cậu ta vẫn chỉ đứng ở vị trí thứ hai. Kỉ lục đường đua Lục Hoàn mà xa thần Tây Nam để lại cách đây hai năm đến nay vẫn chưa có ai phá được.
Hơn nữa, Diệp Thiên cũng đã từng thắng Blog Senna, so với kỹ năng đua xe của Diệp Thiên thì rõ ràng cậu ta kém hơn cậu không chỉ một bậc.
Lúc này đầu óc của Tiêu Tường đang quay cuồng. Từ lúc gặp Diệp Thiên trên máy bay, cô ta đã đối xử lạnh nhạt với Diệp Thiên. Chỉ cần tìm được cơ hội, cô ta nhất định sẽ chế giễu nhạo báng không chút nể nang, gần như chưa từng giữ thể diện cho Diệp Thiên. Thậm chí tối nay còn định liên thủ với Tiêu Chí Lâm làm nhục Diệp Thiên một phen.
Nhưng cuối cùng, cậu thiếu niên khiến cô ta nhìn đâu cũng cảm thấy khó chịu này hóa ra lại chính là xa thần Tây Nam mà cô ta sùng bái nhất, coi như thần tượng tuyệt đối. Còn có kịch bản nào kịch tính hơn thế này không?
"Đã đoán được là anh ấy rồi mà!"
Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ liếc nhìn nhau, cả hai đều che miệng cười. Lí Tinh Tinh dang tay ra một cách bất lực, xem ra tất cả những nhân vật nổi tiếng đều có quan hệ chặt chẽ với Diệp Thiên.
"Senna, anh làm thế là đang mang phiền phức đến cho tôi đấy!"
Diệp Thiên sờ mũi, cậu thấy rất nhiều người xung quanh cầm điện thoại chụp hình mình.
Xa thần Tây Nam đã xuất đầu lộ diện, những người hâm mộ đua xe như họ, ai lại không muốn ghi hình lại chứ? Nhưng những người chụp hình này đều phát hiện ra một điều đó là chỉ cần ống kính nhắm vào Diệp Thiên thì đều mờ mờ, không có cách nào chụp rõ được.
Trong lúc mọi người đều thầm thắc mắc thì Blog Senna chợt cất tiếng: “Thiên, nếu như hôm nay tôi đã gặp được cậu ở đây, tin rằng đó nhất định là do ông trời sắp đặt!”
"Lúc trước tôi đã thua cậu ngay tại đây, vậy thì hôm nay chúng ta sẽ thi lại ở đây, thế nào?”
Trong mắt anh ta tràn đầy tinh thần chiến đấu, lúc trước thua Diệp Thiên chắc chắn là trải nghiệm đau đớn nhất của anh ta. Anh ta đã bị Diệp Thiên bỏ xa những mười giây, đây là điều chưa từng xảy ra trong cuộc đời đua xe của anh ta.
Hôm nay gặp lại Diệp Thiên, đương nhiên anh ta muốn đọ sức với Diệp Thiên một lần nữa để báo thù!
"Lại đấu với tôi?"
Diệp Thiên cười đùa.
"Anh lại muốn thua lần nữa sao?"