Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.




Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.




Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.




Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.




Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT






Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.




Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.





Thế nhưng cũng còn nhiều người tỏ ra nghi ngờ. Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị là mị công bậc nhất trên sao Ly, nhiều cao thủ tu sĩ nổi danh đều gục ngã dưới mị công của ả ta. Diệp Thiên chỉ là một thanh niên chưa từng nghe tên của Hiên Viên Điện, trông có vẻ chỉ xấp xỉ tuổi với đám người Ôn Thắng Nam, sao có thể chống lại mị công của Nguyệt Mị, còn làm ả ta bị thương ra nông nỗi đó?





Bây giờ, bản thân Nguyệt Mị tràn đầy căm phẫn và sợ hãi, thậm chí còn không nghe rõ Diệp Thiên đang nói gì, chỉ không ngừng lẩm bẩm: “Sao có thể như vậy? Sao cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.





“Thiên Mị Ngưng Âm?”, Diệp Thiên nghe thấy, chỉ cười một tiếng khinh thường.





“Cái tên cũng dọa người ghê đấy, đáng tiếc mị công chung quy cũng chỉ là mị công, dù có đáng sợ thế nào đi nữa, nói cho cùng cũng chỉ dùng sức mạnh tinh thần làm nền tảng thúc đẩy. Nếu phải nói tới thì chỉ có thể nói sức mạnh tinh thần của cô không đủ mạnh!”.





Thiên Mị Ngưng Âm, nói trắng ra thì có cùng nguyên lý với thuật Nhiếp Tâm ở Trái Đất. Mặc dù nó cao cấp khó tu luyện hơn, nhưng vẫn cần có sức mạnh tinh thần hỗ trợ. Nguyệt Mị muốn dùng nó khống chế Diệp Thiên chẳng khác nào tự tìm đường chết, bị Diệp Thiên thuận theo sức mạnh tinh thần của ả ta tấn công vào thần phủ, một đòn đánh trọng thương.





Hơn nữa, đòn tấn công nhắm vào thần phủ này gây sức sát thương đáng sợ hơn là chân lực tấn công cơ thể. Đòn này của Diệp Thiên làm tổn thương đến căn nguyên linh hồn của Nguyệt Mị. Chưa nói tới sau này sức mạnh linh hồn của Nguyệt Mị có thể khôi phục đến đỉnh cao hay không, dù có khôi phục được thì sức mạnh mê hoặc của Thiên Mị Ngưng Âm cũng sẽ không mạnh bằng trước kia.





Ngày hôm nay, vị trưởng lão truyền công của Tiên Hồ Tông này thật sự là múa rìu qua mắt thợ, đá phải tấm sắt cứng.





“Khốn nạn!”.





Nghe Diệp Thiên khinh thường nói, lửa giận trong lòng ả ta càng dâng cao, nhưng càng nhiều hơn là kinh hãi. Ả ta không biết từ lúc nào Hiên Viên Điện lại xuất hiện nhân vật số một có được sức mạnh tinh thần dồi dào, mạnh mẽ như vậy. Phải biết rằng, Phong Hậu được mệnh danh là chiến lực số một của Hiên Viên Điện hiện nay cũng chưa đến trình độ có thể làm linh hồn ả ta bị thương trong nháy mắt.





“Rốt cuộc cậu là ai?”.





Ả ta gắng gượng lau vết máu bên khóe môi, lần đầu nhìn thẳng vào Diệp Thiên. Những người khác của Tiên Hồ Tông cũng không còn thái độ cao ngạo như trước, ai nấy đều kiêng dè nhìn về phía Diệp Thiên.





Đa số đệ tử của Tiên Hồ Tông tu luyện thuật câu hồn nhiếp tâm tương tự như Thiên Mị Ngưng Âm, sợ nhất là những cao thủ tu sĩ có sức mạnh tinh thần mạnh hơn bọn họ. Diệp Thiên có thể làm Nguyệt Mị bị thương nặng một cách dễ dàng, tất nhiên cũng có thể dễ dàng giải quyết, đối phó bọn họ.


“Tôi là ai sao?”.





Ánh mắt Diệp Thiên hờ hững, sau đó giọng nói to rõ vang vọng khắp chốn.





Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì


Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!






Danh sách truyện HOT

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK