Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tứ đại Thiên Phủ, Luân Hồi Trí Giả đã bị thương nặng, sức chiến đấu mất đi đáng kể, Long Quỷ Thượng Thư đã tan tành vì một cú đấm, bây giờ chỉ còn lại hai người mà thôi.



“Inoue, chúng ta... "



Oda Yuki tỏ ra hoảng sợ, cả trăm năm chưa từng có ai khiến cô ta cảm thấy kinh hãi như vậy, Diệp Thiên chính là người đầu tiên trong lịch sử.




Cảm thấy khí thế của Oda Yuki bị lay động, Inoue Ryuei cũng thoáng chùng xuống.



Bốn người bọn họ vốn cùng nhau tới, định hạ Diệp Thiên, nhưng kết quả một người chết một người bị thương, đã vậy còn bị Diệp Thiên đánh tan nhuệ khí, đây là điều mà ông ta không thể lường trước được.



"Diệp Lăng Thiên!"



Một tiếng hét lớn vang lên, làm chấn động cửu thiên, con ngươi đen láy của Inoue Ryuei đột nhiên chuyển sang màu đỏ như máu như thiêu như đốt.




"Tao nhất định phải giết mày!"



"Lửa Diệm Cửu Thiên!"



Ông ta trầm giọng hét lên, lửa diệm trên cơ thể đột nhiên tăng lên gấp bội, lan từ một trăm thước đến hai trăm thước, một nửa bầu trời đều đã chìm trong biển lửa.



"Không vấn đề, miễn là ông có thể là được!"



Diệp Thiên cười hếch, sau đó thu lòng bàn tay lại, Chấn Hồn Tiệt Thiên Kiếm đã nhập lại vào ấn đường.



Tiếng xương cốt trên người Diệp Thiên liên tục phát ra những âm thanh răng rắc.



Diệp Thiên đột nhiên giẫm mạnh, sức mạnh tinh thần ở cảnh giới phá nguyên cộng với cơ thể đã được khai phá hoàn toàn, lập tức phá vỡ mọi rào cản âm thanh, tung quyền về phía Inoue Ryuei.



Inoue Ryuei đưa tay lên, hai lòng bàn tay khổng lồ rực lửa chồng lên nhau, lập tức đánh thẳng về phía nắm đấm của Diệp Thiên.



"Bùm!"



Sức mạnh của hai người đều bùng nổ khiến cho bầu trời run rẩy, Inoue Ryuei nheo hai mắt lại, lùi về sau chín bước liên tiếp, lúc này mới đứng vững trở lại, lửa diệm toàn thân bốc lên không ngừng bởi cú đấm của Diệp Thiên.



Mặt khác, Diệp Thiên chỉ bị lắc lư nhẹ, sau đó nghiêng người sang một bên, tốc độ bộc phát đến cực điểm, mục tiêu thực sự của cậu chính là Oda Yuki.



"Aaaa!"



Sắc mặt Oda Yuki tái nhợt, hét lên một tiếng thất thanh, hai tay lập tức kết ấn, vô số hoa sen xanh lam lập tức phủ lên trước mặt cô ta, tạo thành vô số kết giới hoa sen.



Ngay khi Luân Hồi Trí Giả bị thương nặng nhìn thấy Oda Yuki gặp khó khăn, ông ta lập tức thi triển toàn bộ pháp lực còn lại để thôi động Thiên Lôi Phù.



Diệp Thiên vẫn coi như không thấy, cậu vung tay tung ra hai quyền liên tiếp.



Vẫn là kiểu thức thứ năm của Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt!



"Tách!"



Có vô số hoa sen xanh lam mở ra, nắm đấm của Diệp Thiên thế như chẻ tre, trực tiếp đánh vào bụng dưới của Oda Yuki, khiến cô ta nổ tung như đám mây máu trên không trung.



Thiên Lôi Phù trên bầu trời phát ra vài tia sét rồi rơi xuống, lại bị Diệp Thiên đánh tan, ngay khi đấm trúng Thiên Lôi Phù, chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ từ chỗ quang ấn, bên trên đã xuất hiện một vài vết nứt, ánh sáng cũng dần mờ đi.



Còn Luân Hồi Trí Giả cách đó trăm thước đột nhiên run rẩy, pháp lực lập tức bùng nổ, dần dần tản ra cơ thể, biến thành từng tấc khói xanh.



Long Định Thiên, đại sư Trí Đức và Đạm Đài Tô Mộc đang theo dõi trận chiến đều như hóa đá.



Tứ đại cao thủ của Thiên Phủ đã có ba người bại dưới Thôn Nhật Nguyệt quyền của Diệp Thiên.
Tam Tuyệt Quyền, Thôn Nhật Nguyệt!



Diệp Thiên tung ba quyền liên tiếp, khiến ba tên hoàng cấp trung kỳ mạnh nhất Thiên Phủ đều lần lượt chết dưới tay cậu.



Ba người Long Định Thiên vẫn đứng đó, không nói nên lời.




Sức mạnh của Diệp Thiên đã hoàn toàn khiến họ bị sốc.



Bọn họ tự hỏi trong tất cả các liên minh võ thuật, có bao nhiêu người có thể giết được ba kẻ mạnh ở hoàng cấp trung kỳ trong ba cú đấm đây.



Còn Diệp Thiên rõ ràng là đã đuổi kịp được bọn họ.




"Còn mỗi ông thôi đấy!"



Diệp Thiên chậm rãi thu lại nắm đấm, sau đó nhìn về phía Inoue Ryuei.



Sắc mặt của Inoue Ryuei lập tức thay đổi, ánh mắt kiên định trước đó đối với Diệp Thiên đã hoàn toàn biến mất, ông ta quả thực không ngờ Diệp Thiên lại mạnh đến vậy.



Sau trận chiến khốc liệt với tứ đại quỷ thần hoàng cấp, vốn tưởng Diệp Thiên sẽ hao tổn rất nhiều sức chiến đấu, vậy nên tứ đại hoàng cấp trung kỳ muốn bắt Diệp Thiên cũng không phải chuyện khó, nhưng kết quả cả bốn đều bị thương vong nặng nề.



"Diệp Lăng Thiên, tao thật sự đã đánh giá thấp mày rồi!"



Inoue Ryuei khẽ thở dài, đây còn hơn cả đánh giá thấp, Diệp Thiên đã vượt qua giới hạn sức mạnh của bọn họ và đạt đến đỉnh núi cao hơn.



"Ra tay đi, để tôi giải quyết cho xong, sau đó có thể trở về Hoa Hạ!"



Diệp Thiên lắc nhẹ lòng bàn tay, sau đó đan hai ngón tay vào nhau, tiếng răng rắc vang ra khắp nơi.



Vô số võ giả Kitetsu liền cảm thấy lo lắng, trận chiến hôm nay ở núi Thiên Lâm, Diệp Thiên không chỉ giết sạch gia tộc Mitsui, một trong tứ đại gia tộc thần thị, mà còn giết cả bảy vị hoàng cấp, lúc này chỉ có mỗi Inoue Ryuei của Thiên Phủ còn sống.



Cho dù hôm nay Diệp Thiên sống hay chết, khi chuyện này lộ ra thì giới võ thuật Kitetsu sẽ trở thành trò cười của thiên hạ, bọn họ lại bị một tên võ giả của Hoa Hạ thách thức.



"Tốt, rất tốt!"



Inoue Ryuei cười nhếch mép.



"Diệp Lăng Thiên, mày là người đầu tiên trong lịch sử có thể đẩy Thiên Phủ bọn tao tới bước đường này!"



Và rồi ông ta bước ra ngoài, lập tức có sáu quân bài xương trong suốt bắn ra từ tay áo.



"Hửm?"



Diệp Thiên có hơi biến sắc, Long Định Thiên ở đằng xa cũng vô cùng kinh ngạc.



"Đó là, linh bài?"



Inoue Ryuei siết chặt lòng bàn tay, sáu quân bài xương như ngọc phát ra ánh sáng chói lọi rồi nổ ngay lập tức.



Các quân bài xương vỡ tan, có sáu linh hồn gần như trong suốt bay ra ngoài, ba trong số sáu linh hồn chính là Oda Yuki, Long Quỷ Thượng Sư và Luân Hồi Trí Giả mà Diệp Thiên đã giết lúc nãy.



Ba linh hồn vừa nhìn thấy Diệp Thiên, lập tức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Thiên để thỏa cơn tức.

"Diệp Lăng Thiên, cho dù bọn tao có đánh đến hồn bay phách tán, mãi mãi không thể hồi sinh thì hôm nay bọn tao cũng sẽ giết mày ngay tại đây, sau đó giam giữ thần hồn của mày cho đến trăm ngàn năm sau!”



Giọng nói của Oda Yuki vô cùng phẫn uất, thể xác và thần hồn thực sự của cô ta đã bị Diệp Thiên tiêu diệt, lý do lúc này bọn họ có thể xuất hiện hồn phách là bởi vì khi gia nhập Thiên Phủ đã có nén lại một ít hồn phách ở trong linh bài!




Inoue Ryuei có sức mạnh siêu nhiên là khả năng điều khiển lửa vô song, ông ta dùng lửa kích thích các linh bài, để cho linh hồn của người khác có thể trở lại trạng thái đỉnh cao, nhưng sự phục hồi này chỉ là tạm thời, chỉ cần quá thời gian thì bọn họ sẽ hoàn toàn tiêu tan, và cơ hội luân hồi cũng sẽ hoàn toàn biến mất.



Ngoài ba người này ra thì ba linh hồn khác đều có râu tóc trắng, rất có phong thái tiên nhân, tất cả đều mặc đồ samurai.



Nhưng linh hồn của bọn họ cũng mạnh mẽ và đáng sợ không kém, so với ba người Oda Yuki thì vẫn hơn một bậc, ngang hàng với Inoue Ryuei.



Ngay khi bọn họ xuất hiện, liền quay lại nhìn Inoue Ryuei với vẻ bất mãn.




"Ba vị tiền bối Thiên Phủ, hôm nay giới võ thuật Kitetsu phải đối mặt với một kẻ mạnh chưa từng có trong lịch sử, nếu không mượn linh hồn của ba vị thì tôi sẽ không thể nào thắng nổi, đến lúc đó giới võ thuật Kitetsu sẽ hoàn toàn bị Hoa Hạ chà đạp, xin ba vị tiền bối hãy giúp đỡ!"



Inoue Ryuei hơi cúi mình về phía ba người bọn họ, nói với giọng cung kính, hóa ra ba linh hồn này lại là các cao thủ trước đây của Thiên Phủ.



Ba người nghe xong liền nhìn về phía Diệp Thiên, cảm nhận được trong cơ thể Diệp Thiên có sức mạnh dâng trào, cuối cùng cũng gật đầu.



“Diệp Lăng Thiên!”, Inoue Ryuei đứng thẳng dậy, nghiêm nghị nói: “Mày quả thật rất mạnh, nhưng đáng tiếc thay, hôm nay mày vẫn phải chết!”



"Tao đã triệu hồi các tiền bối của Thiên Phủ, mượn sức mạnh của bọn họ tùy ý sử dụng, hôm nay, mày chắc chắn sẽ chết!"



Inoue Ryuei vừ dứt lời, sau đó vẫy tay một cái, sáu linh hồn lập tức phân tán theo các hướng khác nhau, bao quanh lấy Diệp Thiên.



"Các người muốn giết tôi bằng cách này sao? Các người cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà mà thôi, một khi quá thời gian thì sẽ hồn bay phách tán, lại còn muốn đấu với tôi à?”



Ánh mắt Diệp Thiên quét qua, khóe miệng hiện lên vẻ khinh thường.



"Hừ!"



Inoue Ryuei không trả lời, chỉ hừ lạnh: "Bố trận!"



Sau tiếng hét lớn thì sáu linh hồn đều tự thi triển sức mạnh, ngay lập tức tạo thành một trận pháp.



Bảy người đứng ở bảy vị trí nối thành bảy điểm, sau đó hình thành khuôn mặt, ánh sáng tỏa ra xung quanh bao lấy Diệp Thiên.



"Đây là... Tuyệt hồn sát trận? Tuyệt hồn sát trận trong truyền thuyết của Thiên Phủ?"



Ngay khi Long Định Thiên, đại sư Trí Đức và Đạm Đài Tô Mộc nhìn thấy cảnh tượng này, đồng tử đột nhiên co rút lại, giọng nói lộ ra vẻ sợ hãi.



Tuyệt hồn sát trận là sát trận tối cao của tổ chức bảo hộ Thiên Phủ ở Kitetsu, được tạo ra bởi thần hoàng Từ Phúc hàng ngàn năm trước, và đã được truyền lại cho đến ngày nay.



Uy lực của nó được cho là có thể diệt sạch cả trời đất, trừ khi tu vi hơn người bố trận, nếu không thì bất kỳ cao thủ nào cũng sẽ bị chặt thành khúc khi ở trong đó.



Lấy độc trị độc, đây chính là trận pháp vô địch thiên hạ!

1647659353970.png

Trận chiến dần hình thành, bầu trời ban ngày đột nhiên xuất hiện đầy sao hệt như ban đêm, trong đống hoang tàn ở trên núi Thiên Lâm đột nhiên có bảy ngôi sao Đẩu Đại xuất hiện, bảy tia sáng phát ra có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau đó đáp nhập vào sáu hồn một người.



Bảy người lập tức hòa thành một, cho dù là khí tức, tốc độ hay hơi thở thì đều đồng nhất, mỗi cơ thể là một tinh hồn, giống hệt như thần tiên giáng thế.




"Toi rồi, Tuyệt hồn sát trận đã hoàn thành, Diệp Lăng Thiên đã bị mắc kẹt ở trong rồi, trừ khi có thể tập hợp được sức mạnh của các cao thủ trong liên minh võ thuật ra, còn không thì có ai có thể phá được trận pháp này chứ? Diệp Lăng Thiên coi như xong rồi!”



Khuôn mặt xinh đẹp của Đạm Đài Tô Mộc hiện lên vẻ thương tiếc đầy lo lắng, cô lắc đầu thở dài.



Sắc mặt Long Định Thiên và đại sư Trí Đức lại trầm như nước, lộ ra vẻ sợ hãi, rõ ràng danh tiếng của Tuyệt hồn sát trận này đã thực sự khiến bọn họ khiếp sợ.



"Diệp Lăng Thiên, trận pháp này ban đầu vốn được tạo ra cho những tiên ma hàng ngàn năm trước, hôm nay tao sẽ dùng nó để giết mày!"




Inoue Ryuei làm chủ trận pháp, lúc này sức mạnh dâng trào khắp cơ thể, ánh mắt sáng như sao, không thèm để Diệp Thiên vào mắt nữa.



Ông ta vung tay một cái, làm cho ánh sáng từ sao lắc lư, sau đó bay ra từ lòng bàn tay đánh thẳng tới Diệp Thiên!



Tuyệt hồn sát trận cuối cùng cũng lộ ra được vẻ đáng sợ của nó từ ngàn năm trước!







Inoue Ryuei vung tay một cái, ánh sao liền lắc lư, xẹt qua lòng bàn tay, đâm thẳng về phía Diệp Thiên.



Diệp Thiên ở trong trận pháp, ánh sao sáng rực cả bầu trời, nhưng khi nhìn thấy chúng lao về phía mình, Diệp Thiên lập tức tung Tam Tuyệt Quyền.



"Bùm!"



Cú đấm này đánh vào ánh sao, khiến cánh tay Diệp Thiên khẽ run lên, nắm đấm mạnh mẽ đập vào các ánh sao, giống như đập vào tường sắt vậy, lập tức nổ thành những gợn sóng, làm cho bức màn ánh sao rung lắc dữ dội.



"Bùm!"



Mặc dù bức màn ánh sao run lên cực kỳ dữ dội, nhưng nó vẫn không hề bị vỡ, thay vào đó giống như một lớp lưới lớn bao bọc, sau đó hấp thu sức mạnh từ nắm đấm của Diệp Thiên rồi trở nên vô hình.



"Hể?"



Ánh mắt Diệp Thiên có hơi thay đổi, khóe miệng nhếch lên một tia kinh ngạc.



Cậu nhìn xung quanh, trong trận pháp có bảy vị hoàng cấp trung kỳ, dựa theo vị trí của trận pháp thần bí thì là hỗ trợ lẫn nhau.



Các ánh sao trên đỉnh đầu hạ xuống, kết hợp với chân nguyên, thần hồn, pháp lực và sức mạnh cơ thể lại với nhau để tăng tiềm năng vô hạn cũng như sức mạnh và khí tức, giống như bảy sợi dây thừng nhỏ tạo thành một sợi dây thừng dày, tiến lùi vừa phải, vô cùng có lực.



Diệp Thiên có hơi lo lắng, trận pháp này mạnh hơn gấp nhiều lần so với Phục Long Tù Thiên Trận mà cậu đã gặp ở Tây Bắc Long Môn.



"Diệp Lăng Thiên, mày nói chiêu này của bọn tao không ra gì, vậy bây giờ mày có còn tự tin như vừa rồi nữa không?"



Inoue Ryuei bật cười thành tiếng, đòn tấn công lúc nãy của Diệp Thiên, bọn họ chỉ có thể bị động đánh lại, nhưng bây giờ bọn họ đã có thể đỡ được cú đấm của Diệp Thiên mà không tốn chút sức lực nào, sức mạnh vô tận dung hợp thành bảy rồi ngưng tụ thành một người.
"Đây chính là 'Tuyệt hồn sát trận' do thần hoàng Kitetsu tạo ra, ngàn năm trước nó đã giúp cho thần hoàng trảm tiên diệt ma! Cơ thể của mày chỉ là người phàm, cho dù có Tiên Nhân Chi Thể thì cũng chưa từng nhập tiên nhập ma, có giết mày thì cũng chẳng tốn chút sức nào!”



Lúc này ông ta đang mặc y phục bằng ánh sao, đội vương miện lông vũ mặt ngọc, bay phấp phới trong gió, hệt như một vị tiên quân vậy.




"Tuyệt hồn sát trận?"



Diệp Thiên nhìn kĩ trận pháp trong chốc lát, sau đó cười nhẹ.



“Chết tới nơi rồi mà vẫn cười được sao?”, Inoue Ryuei cảm thấy khó hiểu.



"Hừm, đặt tên cho một trận pháp bảy sao Bắc Đẩu đơn giản thế này là Tuyệt hồn sát trận sao, tên cũng hay đấy, nhưng tiếc là nó vẫn chỉ là bình mới rượu cũ mà thôi, vẫn không thể nào thoát khỏi quy luật của trời đất được!"




Mặc dù Tuyệt hồn sát trận này đầy sát ý và vô cùng có uy lực, nhưng Diệp Thiên nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra được các vị trí và mối liên hệ của trận pháp này với nhau, đều dựa trên trận pháp bảy sao Bắc Đẩu của Hoa Hạ cổ đại.



Cậu cũng rất quan tâm đến các trận pháp cổ xưa, cũng đã dành không ít thời gian để nghiên cứu các loại trận pháp cổ xưa khác nhau, tuy chưa từng bố trận nhưng cậu vẫn nhận ra được điểm tuyệt diệu trong đó, đương nhiên cũng sẽ biết được từng khiếm khuyết.



Nếu người ở trong cái ‘Tuyệt hồn sát trận’ này là các hoàng cấp khác, e rằng bọn họ sẽ bỏ chạy vì sợ hãi, nhưng làm sao có thể dọa được Diệp Thiên cơ chứ?



"Trận pháp ở cấp độ này, cho dù có đến mười cái cũng chưa chắc có thể giết được tôi!”



Ánh sao trong mắt Diệp Thiên cũng bừng lên, sau đó cười khẩy.



"Tôi chỉ cần một nhát kiếm là có thể phá được trận!"



Inoue Ryuei nhìn thấy Diệp Thiên thay đổi sắc mặt, tuy ông ta không tin Diệp Thiên có thể phá được trận nhưng cũng không dám xem thường, lập tức thi triển pháp quyết rồi hét lên.



Bảy giọng nói hợp lại đồng thanh với nhau.



"Ngự!"



Bảy người đồng thời sử dụng pháp quyết.



Sức mạnh của ánh sao chiếu lên chân nguyên của bọn họ, hóa thành từng đợt ánh sáng lao ta tứ phương tám hướng.



Sức mạnh của các vì sao vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn mang theo khí tức cổ xưa, có uy lực nghiền nát mọi thứ, giống như những làn sóng vô biên không có ngõ cụt, đánh vào Diệp Thiên từ mọi hướng.



Bảy vị hoàng cấp trung kỳ liên thủ với nhau vốn đã rất mạnh, lại còn cộng thêm trận pháp thì đúng là đáng sợ.



"Nếu như tôi ở trong đó, e rằng cũng sẽ bị trọng thương!"



Nhìn thấy cảnh tượng này, Long Định Thiên liền lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy ánh sao, còn đại sư Trí Đức và Đạm Đài Tô Mộc đều không nói nên lời.



Có vô số võ giả Kitetsu quỳ xuống với vẻ cung kính, đây chính là tín ngưỡng cả đời của bọn họ.



Ban ngày thấy sao, thất tinh cùng hiện, ánh sáng chiếu rọi cả trời đất, gần như làm lu mờ ánh mặt trời thiêu đốt, làm sao bọn họ có thể không sợ hãi trước cảnh tượng hùng vĩ như vậy đây?
1647659366651.png

"Lưỡi kiếm phá nguyên, Nhất Kiếm Phong Thiên!"



Diệp Thiên tay cầm Đoạn Hồn, vẻ mặt không chút cảm xúc, chỉ có thần quang trong mắt tỏa sáng cùng với ánh sáng mười sắc của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, Diệp Thiên lập tức chém ra một kiếm.




Diệp Thiên đã từng thi triển Lưỡi kiếm phá nguyên trong cuộc đối đầu với tứ đại quỷ thần trước đây, nhưng nó chỉ là sức mạnh tinh thần ngưng tụ mà thôi, còn lúc này lại là chân nguyên, sức mạnh tinh thần và uy lực của Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm cùng ngưng tụ.



Thanh kiếm này không hề có uy lực kinh hoàng như Lưỡi kiếm phá nguyên mà Diệp Thiên đã dùng trước đó, thay vào đó chỉ ngưng tụ thành một đường nhỏ mười màu, dày bằng khoảng ngón tay cái.



Cho dù đường kẻ mười màu tuy nhỏ nhưng vẫn mang khí tức có thể hủy diệt được vạn vật, bất cứ ai nhìn thẳng vào nó đều sẽ bị ánh sáng đủ màu sắc đó làm cho kinh hãi.



Thanh kiếm này không thể miêu tả được bằng lời nói, thế giới dường như bị chia thành hai nửa bởi đường kẻ mười màu này.




"Keng!"



Đường kẻ vàng kim xẹt qua bầu trời, kiếm chém nước thành gợn sóng mười màu, bay từ chỗ Diệp Thiên ra tứ phía.



Bức màn ánh sao lại áp xuống, đường kẻ mười màu cũng chém ra nhiều hướng khác nhau, sau đó chém vào bức màn ánh sao.



Đất trời bỗng nhiên xám xịt, chỉ còn lại có một đường kẻ mười màu sống động và rõ ràng.



"Xẹt!"



Lại thêm một âm thanh nhẹ vang lên, đường nét mười màu giống như bạch mã đi qua khe hở, trong chốc lát đã cắt được bức màn ánh sao.



Không chỉ có như vậy, mười đạo quang mang bao quanh thân thể Diệp Thiên, lần nữa bành trướng, quét qua bảy đế cấp trung một cái, lao ra mấy trăm mét.



Bức màn ánh sao lập tức vỡ tan, Diệp Thiên từ từ xuất hiện, hơi thở hổn hển, khí tức có hơi mệt mỏi, nhưng ánh sáng trong mắt cậu lại không hề thay đổi, ngược lại càng ngày càng như thiêu đốt và đầy uy lực.



Nhát kiếm này đã đẩy sức mạnh của Diệp Thiên lên đến cực hạn, phá trận chỉ trong một chiêu mà không hề để xảy ra chút nguy hiểm nào.



"Rắc!"



Một âm thanh giòn giã đột nhiên vang lên.



Trận pháp do bảy vị hoàng cấp trung kỳ cùng thi triển đột nhiên vỡ nát, bức màn sao lập tức hóa thành những chấm sáng, bay tán loạn trên không trung rồi nhanh chóng biến mất.



Inoue Ryuei đang ở giữa trận pháp lập tức tái mặt lùi về phía sau, trong khi sáu linh hồn còn lại đều như chết lặng!



Một kiếm phá trận!



Ngay lúc này, cả ba người Long Định Thiên cũng như các cao thủ Kitetsu đứng từ xa quan sát đều hết sức bất ngờ, không tin vao mắt mình!



Ngày hôm nay, giới võ thuật Kitetsu đã rơi vào bóng tối!







"Không!"


Ngay khi bức màn ánh sao vỡ tan thì một tiếng hét thê lương cũng vang khắp bầu trời.
Linh hồn của Luân Hồi Trí Giả có pháp lực vô biên điều khiển được Thiên Lôi Phù hét lên thảm thiết, sắc mặt lộ ra vẻ hối hận không cam tâm, nỗi oán hận cũng đủ để biến ông ta trở thành một ác quỷ.



Trên trán linh hồn của ông ta xuất hiện một đường máu, thoạt nhìn chỉ là một vết xước, nhưng lại rất quen mắt, nó chạy dọc sống mũi, môi, hàm, cổ, ngực và bụng dưới, giây tiếp theo, linh hồn lập tức vỡ ra, kiếm khí mười sắc từ giữa ngực bay ra.




"Tao hận!"



Giọng nói vô cùng phẫn uất, mang theo chút khí tức u ám, ông ta không muốn chết, nhưng pháp lực ngưng tụ của ông ta vốn đã đến cực hạn và bị Diệp Thiên tiêu diệt, không thể khôi phục được nữa, một tiếng nổ lớn vang lên, lập tức tan thành hư vô.



"Aaa!"



Sau khi Luân Hồi Trí Giả tiêu tán, Oda Yuki cũng hét lên.




Người này sinh ra đã mang trong mình sức mạnh của Hải Thần và khả năng bẩm sinh có thể điều khiển nước của đại dương, khuôn mặt cô ta đầy tuyệt vọng, dung mạo xinh đẹp dần dần nứt vỡ, trở nên vô cùng xấu xí.



Vết kiếm ngay ấn đường hiện giờ chỉ dài khoảng một tấc, có màu đỏ như máu.



Nhưng ngay lúc vết kiếm xuất hiện, Oda Yuki đã trở thành tro tàn, cơ thể cô ta bùng lên một thứ ánh sáng màu lam chói lọi, một vài bông sen mọc lên từ ngực cô ta, như thể muốn khâu lại linh hồn.



Nhưng kiếm ý trong vết chém lại tồn tại rất lâu, khi một bông sen xuất hiện thì nó lập tức vỡ thành hai, đến cuối cùng, tất cả bông sen đều bị thiêu cháy, thần quang trong mắt Oda Yuki dần mờ đi, linh hồn cũng dần mỏng đi, và cuối cùng tan biến.



"Sức mạnh của bảy hoàng cấp trung kỳ lại không thể giết nỗi mày, Diệp Lăng Thiên, mày thắng rồi!"



Long Quỷ Thượng Sư là bậc thầy luyện thể tối cao, xét về cơ thể thì ông ta chỉ thua mỗi Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên.



Nhưng một bậc thầy luyện thể như vậy lại đang cười nhạo chính mình rồi thở dài, linh hồn ông ta đã bị kiếm của Diệp Thiên chém đứt, mang theo sự kinh ngạc và tiếc nuối mà tan biến.



Ba vị tiền bối hoàng cấp của Thiên Phủ vốn là người đã khuất, nhưng vì Inoue Ryuei có linh bài của bọn họ, rồi dùng lửa diệm kích thích nên họ mới xuất hiện lại trên thế giới này thêm lần nữa.



Bây giờ Diệp Thiên chỉ dùng một kiếm để phá trận, bọn họ đương nhiên sẽ tự tiêu tán, không còn sót lại gì nữa.



Bảy vị hoàng cấp trung kỳ chỉ có mỗi Inoue Ryuei là người duy nhất thoát khỏi kiếm quang chết chóc của Diệp Thiên khi nãy.



Bởi vì như vậy nên ông ta phải trả giá đắt, một ngụm chân nguyên không ngừng khuấy động trong cơ thể, vô cùng hỗn loạn.



Ở đằng xa, Long Định Thiên và hai ngôi sao đen trắng đang đối mặt nhau với vẻ khó tin.



Tuyệt hồn sát trận đã mất, Long chủ đã ở đây, e rằng phải dốc hết toàn lực mới có thể thoát thân được, nhưng Diệp Thiên chỉ đánh một kiếm rung trời là có thể phá được trận, tu vi như vậy thật khiến người khác phải kinh ngạc.



Lúc trước bọn họ còn nói sẽ đến giúp Diệp Thiên, nhưng bây giờ có vẻ người cần giúp đỡ có lẽ là Inoue Ryuei!



"Diệp Lăng Thiên, mày rốt cuộc là thứ quỷ gì? Bảy vị hoàng cấp trung kỳ hợp thành Tuyệt hồn sát trận cũng không thể giết nỗi mày, dù là tiên hay ma thì đều có thể giết được, sao chỉ riêng mày là không?”

1647659385722.png

"Tôi không phải là Thượng tiên chuyển thế cũng không phải Ma tổ tái sinh, tôi chính là tôi, Diệp Lăng Thiên!"



Diệp Thiên chỉ tay vào chính mình, vô cùng tự tin nói với giọng điệu đầy bá đạo.




Cậu giang hai tay ra, giễu cợt nói: "Trận pháp của ông đã bị phá, còn có chiêu nào muốn ngăn tôi nữa không?"



Nhìn thấy ánh mắt Diệp Thiên quét qua, Inoue Ryuei lập tức lui về phía sau nửa bước, thân thể cứng ngắc.



"Diệp Lăng Thiên, tôi thừa nhận sức chiến đấu của cậu quả thực rất mạnh, cho dù có dùng sức mạnh của Thiên Phủ thì tôi vẫn không thể thắng nổi!"



"Nhưng nhát kiếm lúc nãy của cậu muốn thi triển được cũng không phải chuyện dễ, chuyện này coi như giới võ thuật Kitetsu đã sai, vậy mọi ân oán coi như xong, được chứ?”




Inoue Ryuei vô cùng kinh hãi, ba người cộng sự đều đã ngã xuống, trước đó còn có bốn hoàng cấp khác tan biến, cộng thêm việc Tuyệt hồn sát trận bị phá, giới hạn của ông ta đã hoàn toàn bị Diệp Thiên làm cho sụp đổ.



"Đã quá muộn để cầu hòa rồi!"



Diệp Thiên nhẹ nhàng lắc đầu, Đoạn Hồng trong tay vụt lên.



"Tôi đã nói rồi, từ hôm nay, Kitetsu sẽ không còn vua!"



Vừa dứt lời, sát ý trong mắt Diệp Thiên lại càng thêm kiên định.



"Diệp Lăng Thiên, mày thật sự muốn không chết không thôi đúng không?"



Sắc mặt Inoue Ryuei thay đổi rõ rệt, tức giận nói.



"Bọn người Kitetsu các người sao mà hết kẻ này đến kẻ kia lắm lời thế?"



Diệp Thiên căn bản không thèm quan tâm, lập tức tung quyền.



Thôn Nhật Nguyệt!



Inoue Ryuei chợt hoảng sợ, cứ tưởng sau nhát kiếm vừa rồi Diệp Thiên đã bị tổn hại lớn, cho nên khó có thể sử dụng sát chiêu, nhưng lúc này Diệp Thiên tung quyền lại không hề giảm sức lực, vậy thì có thể thấy được nhát kiếm lúc nãy không hề có tác dụng gì với Diệp Thiên cả.



"Khốn kiếp!"



Nắm đấm từ trên trời rơi xuống, Inoue Ryuei lập tức hét lớn, ông ta biết Diệp Thiên sẽ không bao giờ tha cho mình.



"Thần hãm bí pháp, Thiêu Hồn Chi Thuật!"



Inoue Ryuei không hổ danh là anh hùng, ngay khi cảm nhận được Diệp Thiên định giết mình, ông ta lập tức tự cắn lưỡi, một ngụm máu phun ra rồi tan vào ngọn lửa đang cháy rực trên người ông ta.



Sau đó, thần hồn của ông ta rời khỏi cơ thể, bị ngọn lửa cuồng nộ thiêu đốt thành màu đỏ máu, và có chung kết cục với thân xác.



Ngay lúc này, Inoue Ryuei giống hệt như một đóa sen đỏ hình người, nở rộ ra ánh sáng mê người.



"Diệp Lăng Thiên, cho dù có chết, tao cũng sẽ kéo mày vào địa ngục!"



Thần hồn của Inoue Ryuei đã bị thiêu đốt, có thể nói là đang bị rút đi từng chút sức lực của cơ thể, tu vi của ông ta lúc này cũng đã đến mức đột phá, từ hoàng cấp trung kỳ sang hoàng cấp hậu kỳ.



Mặc dù trạng thái này chỉ có thể kéo dài trong vài giờ, nhưng đối với ông ta lúc này đã là quá đủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK