Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


“Diệp Đế… À không, cậu Diệp, vợ và con trai tôi có mắt không thấy Thái Sơn, vừa rồi đã động chạm đến cậu, mong cậu độ lượng tha cho họ một mạng!”.





Khương Tu Tuyệt và bà Khương không nhận ra Diệp Thiên, nhưng Khương Hứa Quốc thì khác, ông ta đã từng gặp Diệp Thiên.





Ngày trước, nhà họ Giang ở khu Tây mở tiệc ở thủ đô, mời những nhân vật nổi tiếng ở thủ đô. Tuy nhà họ Khương của ông ta có địa vị không cao, nhưng vì có quan hệ liên đới nên cũng may mắn được đến dự. Trong bữa tiệc đó, ông ta đã tận mắt nhìn thấy Diệp Thiên một mình áp đảo uy thế khủng khiếp của nhà họ Giang ở khu Tây.





Ngày hôm đó, bảy vị tướng lĩnh đích thân đến, ba vị lãnh đạo cấp cao ký một lá thư gửi lên Trung ương vẫn không làm gì được Diệp Thiên, ngược lại bị Diệp Thiên lần lượt lật đổ. Ngay cả con quái vật lớn như nhà họ Giang ở khu Tây cũng bị đuổi khỏi thủ đô, rời khỏi quê hương đất tổ chỉ sau một lời của Diệp Thiên.





Giờ đây, Diệp Thiên ngự trị Trái Đất, được tôn xưng là thần thoại đương thời. Uy thế của cậu đã nâng cao đến mức không thể hình dung, không ai có thể biết được nỗi sợ trong lòng ông ta lúc này.





Biến cố đột nhiên xảy đến khiến Khương Tu Tuyệt và bà Khương đứng sững tại chỗ. Liễu Thiên Tầm cũng tràn đầy ngạc nhiên, vẻ mặt khó tin.





Cô ấy không hiểu, một người có thân phận như Khương Hứa Quốc sao đột nhiên lại quỳ xuống trước mặt Diệp Thiên xin tha, trông có vẻ sợ hãi tột độ như vậy?





“Bố, bố đang làm gì vậy?”.





Khương Tu Tuyệt thấy vậy chỉ muốn tiến tới kéo Khương Hứa Quốc đứng dậy.





Khương Hứa Quốc lại quát lên một tiếng chói tai: “Con cũng quỳ xuống đi!”.





Khương Tu Tuyệt nào chịu quỳ, ở đây toàn nhân vật nổi tiếng hội tụ, đập vào mắt đều là nhân vật quyền quý, bọn họ quỳ xuống chẳng phải sẽ mất hết mặt mũi hay sao?





Thấy vợ và con trai mình không biết điều như vậy, Khương Hứa Quốc gần như tuyệt vọng, thậm chí ngay cả lời cầu xin cũng không dám nói ra miệng, cả người run lên.





Ông ta lấy hết dũng khí nhìn về phía Diệp Thiên, muốn xem phản ứng của cậu. Nhưng ông ta lại phát hiện Diệp Thiên hoàn toàn không nhìn ông ta, cậu chỉ hướng ánh mắt về phía chân trời xa xa, hai mắt dần nheo lại.





“Cậu Diệp, cậu…”.





Khương Hứa Quốc chuẩn bị mở lời xin tha lần nữa, đúng lúc đó lại có hiện tượng dị thường xảy ra. Mặt biển vốn phẳng lặng đột nhiên nổi sóng, con sóng cao mấy chục mét dâng trào, toàn bộ đảo Shangri-La cũng rung chuyển kịch liệt.





image.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK