Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phệ Thiên Chi Thể, giải giới!"

Ánh mắt Diệp Thiên lạnh lùng, giữa hai mắt lóe lên một tia sáng, trời không gió nhưng quần áo cậu lay động, mặt nước dưới chân lập tức chìm xuống, khí tức cuồng bạo dâng trào, không gian giữa lòng bàn chân và mặt nước đã được nén thành trạng thái chân không.

Cậu giơ một tay lên, tám cột nước phía trước tung lên trời, có tác dụng tương tự như sức mạnh lay động trời đất của Chiến Thần giấu mặt lúc nãy, nhưng rõ ràng là tự nhiên và mượt mà hơn so với Chiến Thần giấu mặt.

Chiến thần giấu mặt đứng trên bầu trời, Diệp Thiên chỉ cần một đấm đã làm tiêu tán bàn tay màu đỏ của ông ta, điều này khiến ông ta thất kinh. Lúc này ông ta nhìn thấy Diệp Thiên có thể điều khiển dòng nước chỉ bằng một tay, ông ta càng cảm thấy kinh hãi.

"Cậu ta cũng đã bước vào cảnh giới siêu phàm?"

Đôi mắt ông ta mở to không thể tin được.

“Cảnh giới siêu phàm?”, Diệp Thiên khẽ lắc đầu: “Còn chưa đâu!”

Câu tiếp theo mới là bước ngoặt của cuộc trò chuyện.

"Nhưng giết ông thì như vậy là đủ rồi!"

Cơ thể Diệp Thiên lúc này dường như không có bất kỳ sự biến đổi nào, trong mắt chỉ có một chút ánh sáng màu vàng nhảy múa, nhưng bàn chân cậu đột nhiên giậm mạnh, một vết chân to lớn sâu nửa tấc lập tức hiện lên trên mặt hồ. Cậu cũng bay vọt lên không trung, trong không khí có tiếng rít dữ dội, giống như một chiếc máy bay phản lực bay qua bầu trời.

Trong phút chốc, da thịt phá vỡ tốc độ âm thanh!

Âm thanh truyền đi nhanh đến mức nào, nhưng Diệp Thiên đã đột phá tốc độ âm thanh với thân thể bằng xương bằng thịt của mình. Gần như trong khoảnh khắc cậu đã ở trước mặt Chiến thần giấu mặt. Chiến thần giấu mặt thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì nắm đấm đã nhắm về phía ông ta.

"Bùm!"

Thậm chí ông ta còn không có thời gian để chống đỡ, Diệp Thiên đã đấm thẳng vào ngực ông ta không lệch chút nào.

"Phụt!"

Máu phun ra từ miệng Chiến thần giấu mặt, ông ta bị Diệp Thiên đấm cho ngã xuống, cơ thể đập mạnh xuống hồ, tạo thành sóng nước cao nửa mét.

Đồng tử White, Evelyn và Taylor đều co rút mạnh, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi không gì sánh được.

Ba người bọn họ đã dồn hết sức lực của mình cho Chiến thần giấu mặt để Chiến thần giấu mặt có đủ năng lực kích hoạt bí pháp và bước vào cảnh giới siêu phàm.

Cứ tưởng rằng Chiến thần giấu mặt đã tiến vào cảnh giới siêu phàm sẽ có thể nghiền nát Diệp Thiên, nhưng lúc này, một cú đấm của Diệp Thiên giáng xuống đã khiến Chiến thần giấu mặt rớt xuống hồ, còn chưa biết sống chết ra sao, họ đâu thể không sợ hãi cơ chứ?

"Cảnh giới siêu phàm cũng không làm gì được Diệp Lăng Thiên? Rốt cuộc cậu ta là quái vật gì vậy? Lẽ nào cậu ta đã bước chân vào cảnh giới siêu phàm rồi hay sao?”

Tiêu Ngọc Khanh đứng phía trong tràn đầy kinh hãi, Chiến thần giấu mặt bước lên không trung, mỗi động tác đều là phá núi phá sông, nhưng Diệp Thiên thì với cơ thể bằng xương bằng thịt tung một chưởng đã khiến ông ta phun ra máu. Điều này đồng nghĩa với việc Diệp Thiên đã vượt qua được cảnh giới siêu phàm.

Mặc dù Diệp Thiên đứng đầu trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, nhưng theo như Tiêu Ngọc Khanh thấy thì mỗi cao thủ xếp hạng đầu bảng đều mới chỉ dừng lại ở cảnh giới chí tôn võ thuật mà thôi. Cho dù mạnh như Diệp Vân Long cũng chỉ là siêu phàm bán bộ. Ông ta cho rằng Diệp Thiên chẳng qua cũng chỉ mạnh hơn Diệp Vân Long một chút, chưa thể bước chân vào cấp độ siêu phàm được.

Nhưng lúc này, biểu hiện của Diệp Thiên khiến cho ông ta phải coi Diệp Thiên như một người đã đạt cảnh giới siêu phàm thực sự, bằng không làm sao cậu có thể đánh được người ở cảnh giới siêu phàm chứ?

Diệp Thiên dùng một đấm đánh bật Chiến thần giấu mặt xuống hồ nước nhẹ bỡn như lông hồng.

Cậu nhìn nắm đấm trắng trẻo của mình mà hơi sững sờ, đây chính là Phệ Thiên Chi Thể mà cậu mới luyện thành không lâu.

Cảnh giới của cậu hiện tại còn chưa đạt tới cảnh giới siêu phàm, nhưng dựa vào Phệ Thiên Chi Thể, cậu có thể chống đỡ được cảnh giới siêu phàm, càng huống hồ là một Chiến thần mặt nạ giả siêu phàm kia.

Chỉ là lần đầu tiên kích hoạt Phệ Thiên Chi Thể cậu còn chưa quen lắm nên cú đấm vừa rồi chỉ là tùy tiện tung ra chứ chưa hề dùng đến sức mạnh thực sự.

Nhưng dù vậy, cú đấm với tốc độ phá âm thanh vẫn giáng mạnh vào Chiến thần giấu mặt trong tích tắc.

"Ầm ầm!"

Bên trên hồ nước lại nổi lên một đợt sóng, một bóng người bay ra với bộ dạng nhếch nhác, máu mũi chảy ra, đó chính là Chiến Thần giấu mặt.

"Diệp Lăng Thiên, tao phải giết mày!"

Trong giọng nói của Chiến thần giấu mặt chứa đầy sát khí, chiếc mặt nạ của ông ta bị thổi tung ra theo gió, để lộ ra khuôn mặt xấu xí, các đường nét trên khuôn mặt gần như xoắn vào nhau.

Ông ta đã kích hoạt bí pháp để bước vào cảnh giới siêu phàm nhưng vẫn bị cú đấm của Diệp Thiên làm cho bị thương, khiến ông ta căn bản không thể phản kháng được.

Trên ngực ông ta hiện rõ một vết nắm tay, xương cốt cũng đã hơi trũng xuống, vừa rồi ông ta đã ngưng tụ chân khí của mình vào thời khắc mấu chốt nhất, biến nó thành một lớp màng bảo vệ để bảo vệ những chỗ quan trọng, nếu không chỉ dựa vào cú đấm đó đã đủ để khiến ông ta hồn bay phách tán rồi.

"Ông có làm được không?"

Diệp Thiên liếc xéo, đôi môi cong lên sự giễu cợt, cảnh giới siêu phàm vô cùng thần bí, nhưng nắm giữ sức mạnh thoát tục siêu phàm đối với cậu mà nói vẫn không có tính thách thức cho lắm.

Đôi mắt của Chiến thần giấu mặt đầy tức giận, đột nhiên ông ta vươn tay lấy ra một viên thủy tinh màu tím, bên trong viên thủy tinh, một khối khí đen mờ ảo đang từ từ cuộn trào.

"Đó là…Viên ngọc thẩm phán?"

Khoảnh khắc ba người White nhìn thấy viên thủy tinh màu tím, biểu cảm của họ thay đổi đáng kể.

Là trọng tài viên, họ đương nhiên biết rất rõ thứ đang ở trong tay Chiến thần giấu mặt, đó là một trong những bảo vật độc nhất vô nhị của viện trọng tài, được gọi là ‘Viên ngọc thẩm phán’.

Khối khí đen trong viên thủy tinh là sức mạnh bí ẩn nhất của viện trọng tài của họ, nó được gọi là Sức mạnh thẩm phán, được truyền lại kể từ khi viện trọng tài được thành lập đến nay. Chỉ có nhân vật nặng ký trong viện trọng tài mới có được.

Nhưng họ không ngờ rằng Chiến thần giấu mặt cùng là trọng tài viên như họ, cùng một cấp bậc nhưng lại có trong tay Viên ngọc thẩm phán.

Chiến thần giấu mặt nhìn thẳng vào Diệp Thiên, di chuyển ngón tay, bóp nát Viên ngọc thẩm phán, một khối khí đen quấn lấy cánh tay ông ta, cuối cùng đi lên gò má đến lông mày, sau đó tràn vào đỉnh đầu.

"Sức mạnh thẩm phán, thăng hoa!"

Chiến thần giấu mặt hét lớn, ngay lúc luồng khí đen chìm vào giữa hai lông mày, màu đỏ máu trong mắt ông ta hoàn toàn biến mất, hóa thành một đôi con ngươi màu đen hung ác, giống như mắt quỷ.

Khí tức của ông ta càng lúc càng mạnh, mạnh hơn lúc trước gấp nhiều lần, một luồng lạnh lẽo ảm đạm phủ xuống mặt hồ, đám người White không khỏi run lên.

Đây là lần đầu tiên họ thấy có người sử dụng Sức mạnh thẩm phán.

"Sức mạnh lại tăng lên. Viện trọng tài quả thực không hổ danh là tổ chức bí ẩn và quyền lực nhất thế giới. Thủ đoạn hết sức kỳ dị!"

Tiêu Ngọc Khanh nheo mắt nhìn chằm chằm vào mặt hồ, mặc dù không biết Chiến thần giấu mặt đã làm gì, nhưng rõ ràng ông ta đã sẵn sàng chiến đấu một mất một còn với Diệp Thiên.

Cú đánh này chắc chắn kinh thiên động địa!

"Diệp Lăng Thiên, chịu chết đi!"

Chỉ nghe thấy tiếng gầm thét của Chiến thần giấu mặt, hơn chục cột nước xông lên trời, uốn lượn dưới luồng chân khí dẫn dắt của ông ta, cuối cùng ngưng tụ thành một con rồng nước to lớn hơn mười thước.

"Chiến Long Thủ!"

Ông ta đẩy một lòng bàn tay mình ra, con rồng nước gầm lên, lắc lư trên mặt hồ, gây ra sóng nước bập bùng, sau đó đập mạnh về phía Diệp Thiên.

Với chưởng này, ông ta đã dùng hết toàn bộ sức lực với hi vọng một phát giết chết được Diệp Thiên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK