Mục lục
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên - Tiếu Văn Nguyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô không tin Diệp Thiên lại chết. Cô lái gần bảy tiếng đồng hồ cho tới khi hết cạn mấy thùng dầu thì mới tới được hòn đảo. Và đó cũng chính là nơi diễn ra trận chiến giữa siêu nhân màu xanh với hạm đội của Hợp Chúng Quốc như được miêu tả trên mạng.





Đập vào mắt là quang cảnh thê lương. Vô số xác cá tôm với mùi thối rữa bốc lên nhưng cô không buồn quan tâm, cứ thế lao ra và gào khóc.






“Anh Thiên, anh ra đây, mau ra đây!”





“Anh đã hứa với em sẽ để em sống một đời phồn hoa cơ mà?”





“Sao anh lại chết? Sao anh có thể chết chứ?”





“Anh ra đây, Tiểu Ảnh tới tìm anh rồi, anh mau ra đây!”







Bên bờ Thái Bình Dương, Hoa Lộng Ảnh gào khóc thảm thiết. Giọng cô vang vọng, nhưng đáp lại cô chỉ có tiếng sóng nước lạnh lùng.





Không biết là cô đã tìm bao nhiều lâu, khóc bao nhiều lần tới mức cổ họng khản đặc và nước mắt cũng đã cạn thì mới bất lực nằm ra cano, để mặc cho sóng gió thổi tới. Cô đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.





“Không!”





Không biết đã trôi qua bao lâu, Hoa Lộng Ảnh đột nhiên ngồi dậy. Đôi mắt thê lương ánh lên vẻ kiên định.





“Anh không chết, nhất định không chết!”





“Trước giờ anh luôn nói lời giữ lời. Năm xưa khi còn là đứa trẻ anh cũng vậy, mười năm qua đi anh vẫn vậy. Anh vẫn xuất hiện trước mặt em!”





“Giờ đây anh làm chủ thiên hạ, được người khác gọi là đệ nhất thiên hạ thì người muốn giết anh sao có thể đạt được mục đích dễ dàng như vậy chứ?”





Nghĩ vậy, Hoa Lộng Ảnh dần lấy lại vẻ bình tĩnh.





“Anh Thiên, em tin là anh vẫn chưa chết. Anh yên tâm, dù có tiêu tốn bao nhiêu tiền tài vật chất thì em cũng xem tìm mọi ngóc ngách ở đây cho tới khi tìm được anh thì thôi!”





Cô đã tự đặt kế hoạch cho mình rồi siết tay định lái cano rời đi, đúng lúc này, có một luồng sáng từ trên trời giáng xuống.





Cô ngẩng đầu nhìn thì thấy luồng sáng hình như là màu vàng đang phát ra thứ ánh sáng giống như thiên sứ giáng trần.





Sau đó luồng sáng dần trở nên mạnh hơn, một cánh cửa mở ra giữa luồng sáng.





Trong nháy mắt, Hoa Lộng Ảnh bỗng đơ người, biểu cảm vô cùng kinh hãi.





“Đây…là Tiên Môn sao?”





Tiên Môn đã mở ra, cuộc chiến hoàng cấp bắt đầu!”





“Tiên Môn?”.





Trên biển lớn, Hoa Lộng Ảnh tỏ ra đầy ngạc nhiên, nhìn chằm chằm cánh cửa đang chậm rãi mở ra trên bầu trời.





Cô từng nghe Diệp Thiên nhắc tới chuyện về tiểu thế giới và Tiên Môn, nhưng lại chưa từng tưởng tượng tới đó là cảnh tượng như thế nào.





Giờ đây, cánh cửa trên không mở ra trước mặt cô, sừng sững nơi chân trời, giống như tiên nhân giáng trần, lại giống như thiên sứ bay xuống. Sự chấn động khi tận mắt nhìn thấy thật khó dùng lời để hình dung.



“Lẽ nào cuộc chiến hoàng cấp thật sự sắp bắt đầu rồi?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK