“Hơn nữa, cái này không phải là mấu chốt, mấu chốt là bên trong Mặc Cốc đó cất giấu vô số báu vật của trời đất, thần binh lợi khí, linh đan diệu thạch, cho dù có là cảnh giới hoá thần đi chăng nữa cũng phải động lòng!”
Nghe được giọng điệu hâm mộ của Hạ công tử, Vương Thanh Trạch thầm nói: “Nếu thật sự lợi hại như vậy thì Thiên Thận Cung không phải đã bị người ta đào ra từ lâu rồi hay sao?”
“Ngươi không tin?”
Hạ công tử cũng không tranh luận, chậm rãi nói: “Ta chỉ cần nhắc đến một cái tên thì ngươi sẽ tin ngay lập tức!”
“Cửu U Đại Đế!”
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Lời này vừa nói ra, Vương Thanh Trạch lập tức có hơi giật mình.
Những lời đồn đại về Cửu U Đại Đế ở trong vùng đất Cửu U này thật sự rất nhiều.
Hạ công tử lại nói: “Mặc Cốc đó là do Cửu U Đại Đế xây dựng ở bên trong Thiên Thận Cung, hơn nữa cũng bởi vì chuyện này mà Cửu U Đại Đế nợ lão nhân Thiên Thận một ân tình”.
“Mà lão nhân Thiên Thận cũng bởi vì phần ân tình này mà vào lúc cuối cùng trước khi chết có cầu xin Cửu U Đại Đế niêm phong mình và Thiên Thận Cung lại”.
“Nếu không Thiên Thận Cung sớm đã bị người ta khai quật từ mấy vạn năm trước rồi!”
Nghe thấy mấy lời này, Vương Thanh Trạch càng cảm thấy khó tin.
Nhưng Hạ công tử có lai lịch không tầm thường, lời hắn ta nói thật sự có mấy phần có thể tin được.
“Cho nên lần này, tốt nhất đừng gây rắc rối không cần thiết!”
Hạ công tử nhìn xung quanh, nói: “Lần này đến đây ngoại trừ Tứ đại tông môn và các môn phái hạng hai, hạng ba thuộc cấp dưới ra thì còn có một số thế gia và người kia... hậu nhân của 3 Hoàng 7 Vương!”
“Tam Hoàng Thất Vương!”
Vương Thanh Trạch cũng đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra dấu vết của những người kia.
“Năm đó, cấp dưới của đồ tôn của Cửu U Đại Đế cương vương Minh Uyên là 3 Hoàng 7 Vương, bọn họ đều là nhân kiệt xuất chúng thời đó, con cháu đời sau ngoại trừ hậu nhân của ba người là Sở Vương, Hạng Vương và Địch Vương ở bên ngoài Cửu U Đại Lục lập ra ba cương quốc lớn ra thì hậu nhân của bốn vị vương còn lại cũng đang ẩn náu ở bên trong vùng đất Cửu U”.
“Còn hậu nhân của Tam Hoàng thì thành lập thế lực, căn cơ vô cùng lớn mạnh, không hề thua kém Tứ đại tông môn các ngươi, thậm chí cũng chẳng thua kém những thế gia kia”.
Hạ công tử nhìn xung quanh, thản nhiên nói: “Lần này xem ra cũng bị Thiên Thận Cung hấp dẫn, nhao nhao muốn đến thử!”
Lúc này, Vương Thanh Trạch cũng tự giác thu hồi tính kiêu ngạo của mình lại.
Trên đại lục này, có lẽ có một thế lực bá chủ một phương đang toạ lạc ở trong một ngọn núi nào đó.
Đó là một thế lực không thể trêu chọc được.
Tứ đại tông môn đương nhiên là lợi hại, thế nhưng mấy thế gia kia, rồi còn hậu nhân của Tam Hoàng và các cổ quốc khác còn kinh khủng hơn so với Tứ đại tông môn nhiều.
Thời gian truyền thừa của bọn họ tuy không sánh bằng Tứ đại tông môn nhưng nhân vật truyền thừa của bọn họ lại vô cùng lợi hại.
Hơn nữa, Tứ đại tông môn dù sao cũng thiên về khai môn lập phái, dạy dỗ đệ tử môn hạ, rất nhiều đệ tử giành được thành tựu sớm có thể rời đi.