Nếu đã như vậy thì không cần phải khách khí nữa rồi!
Tần Ninh bây giờ cũng rất kích động.
Bên trong rừng Thận Mộng giống với thực tế, có vô số linh thú, hiện nay hắn mới chỉ là cảnh giới Thiên Võ tứ biến, tu luyện ở chỗ này có thể nói là vô cùng thích hợp.
Hơn nữa cho đến bây giờ vẫn chưa thử thi triển Ngọc Lôi thể bá đạo, cái này cũng khiến hắn có chút mong chờ.
Một nhóm người nhao nhao đi vào trong rừng.
Chỉ một lúc, một luồng khí tức khiến người ta buồn ngủ đập vào mặt.
Hơn mười bóng hình lúc này đều tiến vào trạng thái ngủ say.
Ngay sau đó, bóng dáng của Tần Ninh xuất hiện ở dưới chân một ngọn núi thấp.
Xung quanh không có một ai.
Mà cơ thể của hắn lúc này ngưng tụ thành thực thể, nhìn vô cùng chân thật, khi chạm vào, cảm giác cũng rất thật.
Hai mắt hắn sáng rực như đuốc nhìn về phía trước, bóng người bỗng loé lên một cái rồi biến mất.
Kể từ lúc đi vào bên trong Thiên Thận Cung, hắn vẫn luôn có ý định nâng cao tu vi của nhóm đại trưởng lão và Thiên Linh Lung, bây giờ, hắn phải tôi luyện thật tốt để thăng cấp cảnh giới tu vi cho bản thân.
Mà giờ phút này, ở bên trong rừng Thận Mộng, lão Vệ ngồi thẳng lưng, hai mắt vốn đang nhắm chặt lúc này bỗng mở ra.
Nhìn Tần Ninh ngồi thẳng tắp bên cạnh, ánh mắt của lão Vệ bình tĩnh, liếc nhìn xung quanh, một lần nữa nhắm mắt lại, không cử động, dường như đã tiến vào mộng cảnh...
Lão Vệ hiểu ở bên trong rừng Thận Mộng, Tần Ninh là vô địch, không một ai có thể làm tổn thương hắn.
Nhưng bản thể của Tần Ninh đang ở đây mới là điều quan trọng nhất.
Dù chỉ là một trong một vạn khả năng Tần Ninh bị người khác ám toán, ông ta cũng sẽ không cho phép.
Quan niệm chủ tớ đã khắc sâu vào trong đầu của lão Vệ, sống là người của Tần Ninh, chết cũng là quỷ đi theo Tần Ninh.
Người bên ngoài không hiểu nhưng ngược lại ông ta rất rõ ràng, Tần Ninh có ơn đối với ông ta, cho dù trải qua chín kiếp cũng không thể hoàn trả hết được.
Mà lúc này, ở một bên khác, Kiếm Tiểu Minh, Thiên Linh Lung, Thẩm Văn Hiên cùng năm vị trưởng lão và Thiên Đạo Nhất cũng đi vào bên trong rừng Thận Mộng, bắt đầu tản ra...
Rầm...
Trong rừng Thận Mộng, cây cối trong rừng núi đổ rạp, bụi đất bay mịt mù.
Một con linh thú có cơ thể to lớn ngã rạp xuống đất.
Còn bóng người đứng trước con linh thú lúc này từ từ đứng thẳng người lên, nhìn về phía trước thở phào một hơi.
“Linh thú cấp sáu giết chết một cách dễ dàng!”
Tần Ninh siết chặt hai tay lại, tiếng sấm ầm ầm trầm thấp dần dần biến mất.
Ngọc Lôi thể đã đến tầng thứ năm Lôi Long Ngâm, lúc này Tần Ninh mới thật sự cảm nhận được sức mạnh bá đạo của Ngọc Lôi thể.