Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ trong phút chốc, toàn bộ trời đất đều bộc phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa.







Từng làn sóng khí tức kinh khủng chồng lên nhau.







Advertisement



Núi rừng bốn phía cũng bị một cơn gió lớn vô hình quét sạch.







Thật lâu sau, tất cả mới gió êm sóng lặng.







Cơ thể Mạc Thần trôi nổi giữa không trung, chậm rãi rơi xuống.



Advertisement







Mà vào lúc này, đám võ giả của Huyết Thần Cung thi nhau tụ tập đến, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch.










Mạc Thần cung chủ đã chết! Lúc này, Tần Ninh chậm rãi hạ xuống đất, nhìn về phía đám người nhà họ Thiên, quát khẽ một tiếng: "Cút!"







Giờ phút này từng người đã sớm có suy nghĩ muốn chạy, thi nhau rút đi.







Tần Ninh cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, lại nói: "Ta nói là cút".







Sắc mặt đám võ giả nhà họ Thiên do Thiên Ngạn Nguyệt cầm đầu vô cùng khó coi.







Lăn! Tần Ninh đang cố ý nhục nhã bọn họ.







Thế nhưng giờ phút này, không làm theo chính là chết.







Một vị linh giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn.







Một vị bán bộ Cực Cảnh.







Đều đã bị Tần Ninh giết chết, ai còn có thể ngăn cản được hắn nữa?







Lúc này, Thiên Ngạn Nguyệt không nói hai lời mà lăn đi, đám cường giả Chí Cao Đế Tôn khác của nhà họ Thiên thấy cảnh này, sắc mặt ai nấy cũng đều đỏ bừng, thi nhau lăn đi.







Đám người Huyết Thần Cung nhìn về phía Tần Ninh, nhìn về phía nhà họ La, không nói một lời, chỉ trong chớp mắt đã rời đi.







Mạc Thần cung chủ chết! Huyết Thần Cung sẽ không bỏ qua đâu.







Người nhà họ Thiên, nhà họ Phạm đã lăn hết đi, đám người Huyết Thần Cung cũng đã rút lui.







Xung quanh dược sơn, đám người nhà họ La và nhà họ Cố vẫn chưa tỉnh lại sau sự chấn động.







Giờ phút này, mấy người Cố Thanh Nhan, Cố Thanh Huyên, Cố Minh Thành nhìn về phía Tần Ninh, trong lòng cực kỳ sợ hãi.







Trần Nhất Mặc! Tần Ninh! Đúng là cao nhân! Bọn họ đã nghĩ hai người rất cao rất cao rồi, thế nhưng không ngờ được hai người còn cao hơn trong tưởng tượng của bọn họ! Hơn nữa Tần Ninh vẫn luôn đi theo bên cạnh Trần Nhất Mặc giống như người hầu này lại là sư phụ của hắn ta.







Vị này mới thật sự là yêu nghiệt.







Lúc này, La Vân Không đi từng bước một đến trước mặt Tần Ninh, hai đầu gối quỳ xuống đất bịch một tiếng, ba lạy chín bái, run run rẩy rẩy nói: "Vân Không bái kiến tiên sinh".







Đám người nhà họ La lại lễ bái lần nữa.















Vừa rồi lão tổ chỉ quỳ một chân trên đất với Trần Nhất Mặc.















Nhưng bây giờ lại làm ba lạy chín bái với Tần Ninh.















Lễ lớn như thế, không cần nói cũng biết.















Tần Ninh nhìn thoáng qua La Vân Không, thu hồi Long Hoàng Thập Tự Kiếm, thản nhiên nói: "Không cần làm như thế, năm đó ngươi và ta cũng chỉ là bèo nước gặp nhau thôi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK