Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được câu hỏi này, Ba Tiêu phong chủ, Ngô Hoài phong chủ, Vệ Trác phong chủ, cùng với Vương Viễn Tân đảo chủ và Bộc Nghĩa Vân đảo chủ đều nhìn về phía Tần Ninh.







Tần Ninh ngẩng đầu nhìn lại, những tiếng vang vẫn không dừng lại, dòng sông cuồn cuộn kia vẫn không ngừng chảy xuống, sau đó biến mất không thấy.







Advertisement



"Chờ!"







Vừa dứt lời, Tần Ninh liền đi sang một bên, ngồi ở trên một tảng đá xanh, không lên tiếng nữa.







Mấy người đều vô cùng khó hiểu.



Advertisement







Chờ?










Chờ cái gì?







Lôi Trấn Phong nhìn về phía Trần Nhất Mặc, không nhịn được nói: "Mặc Hoàng, sư phụ ngươi có ý gì?"







"Chờ chứ sao!"







Trần Nhất Mặc nói: "Chờ thời cơ thích hợp, có lẽ sẽ có thể tiến vào".







Trần Nhất Mặc cũng đi sang một bên, lẳng lặng đợi.







Mọi người đều không hiểu ra sao cả.







Mà mấy thế lực khắp nơi như nhà họ Nguyên, nhà họ Chu, Cự Linh Tông thấy Tần Ninh không có động tác gì, ai nấy cũng không nóng nảy, ở chỗ này chờ đợi.







Dẫu sao tuy Tần Ninh là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, nhưng cũng không phải là Cửu Nguyên Đan Đế năm đó, thực lực có thể không còn như xưa, nhưng tầm nhìn chắc chắn vẫn là nhất.







Lúc này thấy mấy người Tần Ninh không tùy tiện hành động, bọn họ cũng không cần quá mức liều lĩnh.







Phía trước dãy núi non trùng điệp, Tần Ninh ngồi trên đá xanh, đám người Trần Nhất Mặc đứng ở bên cạnh.







Mà lúc này, đã có một ít thế lực sử dụng pháp bảo không gian, từng đại điện, từng căn nhà gỗ xinh đẹp xuất hiện ở trước dãy núi.







Võ giả các phe đều tiến vào trong pháp bảo không gian của mình để nghỉ ngơi, những người không có thì chỉ có thể dựng lều vải lên, lẳng lặng chờ đợi.







Pháp bảo không gian của Cửu Tinh Lâu là một tòa lầu các ba tầng.







Lúc này trên đỉnh lầu các, cửa sổ mở ra, chưa đến ngoài trăm thước phía trước chính là vị trí Thiên Hàng Ngân Hà, chẳng qua là pháp bảo này có trận pháp bao quanh, không nghe thấy được những tiếng ầm ầm kia, nhìn khung cảnh kỳ diệu thế này cũng rất thú vị.







Bảy người Tần Ninh, Trần Nhất Mặc, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên ở trong phòng, hoặc đứng hoặc ngồi.







Mấy người đều mắt nhìn về phía Trần Nhất Mặc.







"Trần sư huynh, rốt cuộc thân xác của sư phụ ở nơi nào?"







Trên thực tế mấy ngày qua, mọi người đều hy vọng Tần Ninh nhanh chóng tìm được thân xác.







Thân xác đời thứ nhất, đời thứ hai, đời thứ ba, đời thứ tư, mỗi một lần Tần Ninh dung hợp, cảnh giới đều đột nhiên tăng mạnh lên.















Hiện nay nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đang nhìn chằm chằm, “con hổ trong tranh” của Tần Ninh có thể hù dọa được bọn họ một thời gian, nhưng không dọa được mãi.















Trần Nhất Mặc nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ tay nói: "Chính là chỗ đó!"















Lời này đã hoàn toàn lừa được mấy người.















Trần Nhất Mặc tiếp tục nói: "Núi Thần Nguyên vô cùng nguy hiểm, là một trong những cấm địa nổi tiếng của Thượng Nguyên Thiên Vực, mà năm đó, ta và sư phụ đã từng tiến vào nơi này".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK