Diệp Bắc Phong chắp tay nói: “Đúng thế, năm phương rời khỏi Võ Môn từ các vị trí khác nhau, đều được phát hiện chết trong thánh vực Đại Võ, chỉ có số ít xác chết được bảo quản, thi thể của những người khác đều hóa thành xương cốt…”, “Những thi thể được bảo quản đang trên đường chuyển về”.
Nghe thấy lời này, Tần Ninh nhướn mày.
Đương nhiên hắn biết đây không phải là hành động của Võ Môn.
Hơn nữa, hôm qua chỉ có võ giả thánh vực Thông Thiên rời đi, nhưng Tề Ngọc Hiên dẫn đội, tuy thực lực khá mạnh nhưng cũng không đến nỗi có thể ngăn cản giết chết năm phương thế lực.
“Rõ ràng là gắp lửa bỏ tay người!”
Tuyết Phi Yến nghiêm túc nói: “Chuyện trên tiệc hôn lễ tối qua, mọi người đều thấy rồi, hôm nay bọn họ được phát hiện chết trong thánh vực Đại Võ ta, quá trùng hợp rồi…”, “Hôm qua người của Hiên Viên thế tộc và người của Thanh Tiêu Thiên đều ở trong Võ Môn, Tề Ngọc Hiên đó rời đi cũng không thể nào giết được năm phương thế lực trong một lúc, rất có khả năng là ma tộc ra tay”.
Ôn Hiến Chi phân tích nói: “Xem ra là muốn các thế lực lớn Võ Môn và mấy đại thánh vực khai chiến với nhau”.
Lúc này mấy người đều bàn luận xôn xao.
“Sư tôn, chúng ta phải làm thế nào?”
Dương Thanh Vân nhìn sang Tần Ninh nói.
“Làm thế nào?”
Tần Ninh cười nói: “Có thể làm thế nào?”
Nếu mấy thánh vực lớn liên thủ lại tấn công Võ Môn, thì đánh thôi”.
“Tuy người chết trong thánh vực Đại Võ, nhưng không phải là hành vi của Võ Môn, chúng ta có thể làm gì?”
“Bọn họ đến chúc mừng, trong Võ Môn, đương nhiên chúng ta phải bảo vệ an toàn cho bọn họ, nhưng đã rời khỏi Võ Môn, việc sống chết của họ không liên quan đến chúng ta”.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, mấy người đều quay sang nhìn nhau.
Lời này nói ra thật nhẹ nhàng, nhưng… Tu La điện, Huyết tông, Thiên Diễn tông, Cửu Tinh Các đâu thể bỏ qua như vậy?
Nhưng Tần Ninh lại vẫn bình tĩnh.
Thạch Cảm Đương thấy Tần Ninh dửng dưng như vậy, không nhịn được nói: “Sư tôn, chắc không phải người bảo Lý Huyền Đạo sư huynh đi giết họ chứ?”
“Hỗn xược!”
Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương, không nhịn được mắng nói: “Tiểu tử nhà ngươi…”, “Con sai rồi!”
Thạch Cảm Đương lập tức không nhịn được nói: “Vậy tại sao sư tôn dửng dưng như vậy…”, Tần Ninh không còn lời nào để nói.