Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chim đại bàng của lão tổ Yểm Nhật tông cũng xong đời!





Khiến người ta không dám tin tưởng.





Nhưng rõ ràng đã xảy ra.






Vậy bọn họ phải làm gì đây?











Tần Ninh phi thân xuống, nhìn Hà Thâm cùng Đông Phương Hoằng.





Giờ khắc này, hai người không ngừng rút lui.





Tứ vương khôi lỗi không ngừng tới gần.





“Tần Ninh, ngươi đừng làm loạn...”







Hà Thâm nói ra lời này cũng chứng tỏ bản thân ông ta không đủ mạnh.





Tần Ninh khẽ cười một tiếng: “Ta làm loạn gì chứ?”





“Đây là Giang Bắc, là Bắc Lan, nếu như ngươi sát nghiệt quá nặng, sẽ có người xuất hiện áp chế ngươi!”





Nghe Hà Thâm nói thế, Tần Ninh vẫn lộ vẻ bình tĩnh.





“Thế nhưng các người cũng không áp chế nổi ta!”





Tần Ninh sải bước ra, khí thế trên người vào thời khắc này bốc lên.





Bàn tay vung lên, một linh khí được ngưng tụ trực tiếp tấn công Hà Thâm.





“Tam tuyệt, Thông Nguyệt Nhận!”





Một tiếng quát khẽ vang lên, bàn tay vung ra, khí tức toàn thân của Tần Ninh tỏa ra.





Niết Bàn tứ trọng tấn công Hà Thâm.





Lúc này, Hà Thâm lại có vẻ vui mừng.





Tần Ninh lúc này cũng không thi triển ra pháp quyết bá đạo như ban nãy.





Đây là cơ hội của ông ta.





Sắc mặt Hà Thâm lãnh đạm, sải bước ra, một thanh trường đao trong tay bắn ánh sáng khắp bốn phía, đao dính lên cánh tay phi thẳng một đường.





“Chết đi!”





Hà Thâm khẽ quát lên, khi trường đao đến gần Tần Ninh thì đột nhiên lưỡi đao xoay tròn, quấn lấy hắn.





Lấy tu vi Niết Bàn thất trọng của ông ta, Tần Ninh không có uy năng của pháp quyết cổ quái đó thì cũng chỉ là Niết Bàn tứ trọng, làm sao là đối thủ của ông ta được?





“Kẻ chết phải là ông đó”.





Một lời rơi xuống, khi lưỡi đao quét đến cánh tay Tần Ninh, quần áo vỡ vụn, lộ ra cánh tay hơi cơ bắp.





Nhưng lúc này, khi lưỡi đao chém tới cánh tay thì lại vang lên tiếng leng keng, chỉ để lại vài vết xước trên cánh tay của Tần Ninh, căn bản không thể gây tổn thương gì cho Tần Ninh.





“Ông cho rằng pháp khí nhập phẩm là có thể thương tổn ta sao?”





Một tiếng hừ lạnh vang lên, trong tay Tần Ninh xuất hiện một con dao sắc.





Cũng không phải khí đao thật sự, mà là băng hàn linh khí ngưng tụ mà thành một lưỡi đao cắm thẳng vào cổ Hà Thâm.





“Phốc” một tiếng vang lên, máu tươi chảy như dòng nước.





Sắc mặt Hà Thâm trắng bệch, cổ chảy máu liên tục, cả người nhìn vô cùng thê thảm.





Tần Ninh một tay đẩy ra, nhìn Đông Phương Hoằng ở bên kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK