Mục lục
Phong Thần Châu – Vô Thượng thần đế - Tần Ninh Bản Chuẩn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông mặc áo mãng bào kia chắc hẳn là Tề Khánh vương gia.





Chỉ là nhìn tình hình trước mắt, dường như…tình cảnh của Tề Bác…cũng không tốt lắm.











"Thằng nhóc thối, đi vào đây cho ta!"





Giờ phút này, vương gia Tề Khánh mở cửa từ đường ra rồi ném Tề Bác vào trong.





Mà còn có mấy người đi sau lưng vương gia Tề Khánh.





Tề Phương Vũ và Tề Tư Tư hôm nay gặp ở quán rượu, còn có hai thanh niên khác.





Ngoài ra còn có một người phụ nữ, giờ phút này đang khóc nức nở…





"Vương gia, vương gia, tha cho Bác Nhi đi!", người phụ nữ kia ăn mặc lộng lẫy, vô cùng xinh đẹp, nhưng lúc này lại khóc lóc mà không để ý đến hình tượng.





Cánh cửa từ đường cũng không bị đóng, đôi chân đang cất bước của Tần Ninh liền dừng lại.





Lúc này Tề Bác bị vương gia Tề Khánh kéo vào trong đại điện từ đường, bắt quỳ trên mặt đất, mái tóc dài có chút lộn xộn nhưng vẻ mặt lại rất quật cường.





Tề Khánh tiến vào trong từ đường, lấy một cây giản dài ra, trợn mắt nhìn Tề Bác rồi quát: "Tam ca của ngươi còn chưa có hôn phối, tên nhóc ngươi lại gấp không chờ được, ngươi cho rằng thích hợp sao?"





Giờ phút này, Tề Bác kiên quyết ngửa đầu nói: "Uyển Nhi vốn tình đầu ý hợp với con, Tề Diệp mới là kẻ cướp người yêu của người khác, Uyển Nhi căn bản cũng không muốn gả cho Tề Diệp!"





"Mở miệng một tiếng Tề Diệp, ngay cả tam ca cũng không gọi nữa sao?"





Lúc này vương gia Tề Khánh khẽ nói: "Ta thấy ngươi muốn ăn đòn".





"Người đánh chết con đi, dù sao đánh chết con cũng tốt hơn việc nhìn người phụ nữ mình yêu gả cho huynh trưởng của mình!"





Tề Bác nói.





"Được được được, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"





Vương gia Tề Khánh đang muốn vung giản lên đánh về phía Tề Bác.





"Cha!"





Giờ phút này Tề Tư Tư quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng, hai mắt đỏ bừng nói: "Tứ đệ và Tề Uyển Nhi vốn là tình đầu ý hợp, sao người lại gả cho Tề Diệp?"





"Chúng ta và nhà Tề Hồn thúc thúc vốn rất thân thiết, sao người có thể qua loa quyết định chuyện này như vậy chứ?"





Nghe thấy lời này, vương gia Tề Khánh càng thêm giận dữ, quát: "Tề Tư Tư, ta còn chưa nói đến chuyện của con đâu, con phải gả cho thập hoàng tử Tề Hạo Vũ!"





Ông ta vừa nói xong, gương mặt xinh đẹp của Tề Tư Tư liền tái mét.





"Con không gả!"





Tề Tư Tư hét lên: "Dựa vào cái gì mà con phải gả cho hắn ta? Con đã có người thích rồi, cha, con thích đại ca Tề Ngọc Phong!"





Tề Tư Tư trực tiếp nói rõ.





Tề Khánh nghe thấy lời này thì vô cùng giận dữ.





"Hai người các ngươi... Tức chết ta rồi..."





Giờ phút này Tề Khánh gầm lên giận dữ, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.





"Cha..."





"Cha..."





Mọi người trong từ đường đều hoảng hốt.





"Tư Tư, Tề Bác, sao các ngươi có thể khiến cha tức giận như thế?", giờ phút này Tề Phương Vũ kia mở miệng trách cứ: "Tam đệ và Uyển Nhi cũng là tình đầu ý hợp, hơn nữa Tư Tư muội gả cho thập hoàng tử chính là tiến vào trong hoàng thất, nhất định sau này có thể hạnh phúc".





Tề Tư Tư nghe thấy lời này thì rất muốn phản bác, thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ kia của cha mình, cô ấy lại không thể lên tiếng được.





Lúc này vương gia Tề Khánh quát lên: "Hai người các ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, không bằng lòng cũng phải bằng lòng".





"Không đồng ý thì cứ quỳ ở đây đi!"



Vương gia Tề Khánh quát xong một câu rồi nổi giận đùng đùng đi ra khỏi cửa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK